-Đồ ngốc,cho anh làm quen được không?Cô đọc xong muốn bốc hỏa luôntừ trước đến giờ cô ghét nhất ai kêu cô là đồ điên,đồ ngốc vậy mà giờlại có kẻ kêu cô như vậy lại còn xưng anh nữa chứ
-Anh dám kêu tôi là đồ ngốc sao hả?Anh nghĩ mình là ai chứ mà dám tự tiện gọingười khác như vậy,anh nghĩ anh hơn tuổi tôi sao kể cả có hơn đi nữathì cái lịch sự tối thiểu anh cũng nên có chứ hả?Tôi không muốn làmquen với 1 người vô duyên như anh,chào anh
-Không phảinhư vậy là tôi không biết làm sao để làm quen với em,tôi không cố ýxưng anh với cậu hay gọi cậu là đồ ngốc đâu chỉ là từ trước tới giờ tuichưa đi làm quen với ai cả nên
-Anh không cần phải thanh minh với tôi,tôi với anh không là gì cả,vậy nha
Cô tức chửi cho 1 chàng luôn rồi off luôn,cậu thấy vậy chỉ biết nhắn tinxin lỗi nhưng không có bất cứ 1 lời nhắn lại nào của cô cả,cậu nằm trên giường lăn hết từ bên này qua bên kia “Sao mày ngu vậy Đạt có mỗi việc làm quen cũng không xong “
Hôm nay cô mặc 1 chiếc áo phông với chiếc quần jean cộc,đeo tai phone chạy bộ ngoài công viên hít thởkhông khí trong lành,cô đang chạy thì tiếng chuông điện thoại reo lêncô giảm tốc độ lại không cần mở ra cô cũng biết là ai
” Yêu đương ngày nay chẳng như ngày đầu tiên tôi mới biết yêu
Câu yêu người trao,chẳng biết là bán hay cho nỗi đâu?
Hạnh phúc hôm nay được mua bằng tiền nên nhiều khi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-to-tinh-voi-toi/3033756/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.