Xin phép xưng Bảo Trâm là "bạn"
- Thật đáng thương.
Cô nhìn bạn với ánh mắt đăm chiêu, bĩu môi.
- Gọi cậu ta lại.
- Làm gì?
- Cậu đồng ý tình yêu của cậu ta thay tôi!
- Cậu bị điên à!!!
Cô khẽ cười mà lắc đầu chiều chuộng.
Cô nhìn bó hoa hồng ở tay Bảo Trâm rồi rơi vào trầm tư, bạn thấy cô có vẻ mặt khá khó coi thì liền tiến đến đặt vào vai cô.
Cô nhìn sang bạn với ánh mắt khó hiểu, khẽ nghiêng đầu sang trái rồi định nói gì đó thì bạn cô ngón trỏ đặt vào môi cô. Cô chớp chớp mắt không biết bạn đang làm gì, nhưng cũng không nói để cho Bảo Trâm nói trước.
- Đừng áy náy!
- Hở!?
Bảo Trâm nhìn vào bó hoa trên tay của mình khẽ nhếch mày mấy cái, cô liền nhìn xuống bó hoa trên bạn nhưng vẫn không hiểu ý của nó.
- Ý là sao?
- Tôi tưởng cậu áy náy vù đã làm cậu bạn kia buồn!
- Ngốc à!! Tôi chỉ suy nghĩ mấy chuyện thôi. Nếu cậu thích bó hoa này thì cậu cứ giữ.
Bảo Trâm giật mình nhìn chằm chằm vào cô. Truyện Đông Phương
- Cho tôi?
- Chứ chẳng nhẽ vứt đi? Cậu lấy cái lọ nào đó rồi cắm nó vào, tôi thấy hoa này đẹp mà thơm phết đấy!
- Cậu ta tặng cậu mà sao tôi dám nhận chứ!
Bảo Trâm đặt bó hoa lên bàn rồi gãi đầu.
Thanh Băng lấy hộp kẹo socola vừa nãy cô đặt trên bàn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-hoi-han/3402549/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.