Cô nhìn sang hắn thấy hắn nhìn ánh mắt đau xót khi nhìn cô nức nở. Khi nhìn vào mắt hắn lòng cô càng đau hơn khiến nước mắt cô càng rơi xuống.
Hắn lục trong cặp của mình lấy ra một túi giấy mềm đưa cho cô.
- Cho cậu, lau nước mắt đi. Người đẹp khóc sẽ rất xấu... Mẹ tôi hay nói vậy!
Sự dịu dàng của hắn dành cho cô khiến cô có chút yên tâm tuy cô rất căm hận hắn nhưng trong trường hợp này không hiểu sao cô lại muốn nó kéo dài.
- C... Cảm ơn!
- Không có gì!
Hắn cười nhẹ nhàng với cô.
Những chàng trai trong lớp cũng nam tính lấy giấy mềm hoặc áo ra cho mấy bạn nữ lau, rồi an ủi. Cô giáo nhìn xuống thấy đám học sinh đang an ủi nhau thì cô đơ người đến mức cạn nước mắt. Rõ ràng cô là người đau hơn sao đáng học sinh không hỏi han quan tâm cô mà chỉ quan tâm mấy bạn nữ, cô giáo vừa bực vừa yêu đám học sinh.
- Khóc gì chứ!
- Yêu cô nên khóc ạ!
- Ha! Thật là... Thôi thì cũng gần hết giờ vậy các bạn từng nhóm lên hát đi, không thì người nào hát lên hát.
Các bạn học sinh nhìn nhau, bàn tán xem ai sẽ lên hát cho lớp nghe. Không thấy bạn nào xung phong cô giáo nhìn từng người từng chỗ. Rồi cô nhìn trúng Tử Minh cô gọi hắn lên hát. Cả lớp nhìn dồn ánh mắt nhìn hắn, cảm thấy bị mọi người nhìn nên ngại hắn đành phải bước lên bục giảng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-hoi-han/3402547/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.