Về phía của hai cô nàng xinh đẹp.
Vừa mở cửa phòng hai người uể oải đi vào, Thanh Băng vứt cặp xuống ghế rồi nhảy lên giường nằm lăn lộn.
Bảo Trâm thì cười và lắc đầu ngao ngán. Bảo Trâm đặt cặp xuống bàn từ từ cởi áo khoác ra.
- Cậu nay cũng hay lắm.
- Tôi làm gì?
- Lấy tôi ra làm lá chắn cho cậu.
- À~
Bảo Trâm đi đến giường Thanh Băng, ngồi xuống mặt có hơi khó chịu.
- Tại cậu mà cả ngày hôm nay tôi rất cực khổ đấy cậu biết không?
- Xin lỗi tại tôi cũng hết cách, tôi cũng không muốn kéo cậu vào chuyện này đâu. Nhưng nếu tôi không làm thế cậu ta sẽ làm phiền tôi.
- Ít nhất cậu cũng phải nghĩ cho tôi chứ. Tôi đang bị cô ta làm phiền đấy, trời ơi nghĩ đến ngày mai đi rồi gặp cô ta là tôi cảm thấy thật mệt mỏi.
Bảo Trâm rùng mình xoa xoa hai cánh tay, rồi cũng phải thở dài. Thôi thì dù sao cũng chung phòng chắc chắn sau này sẽ là bạn tốt nên cũng không ý khiến nữa đứng dậy mở cửa định ra ngoài.
- Cậu đi đâu đấy?
- Mua đồ ăn tối.
- Cậu có mang theo đủ tiền không?
- Có.
- Vậy mua hai non bia và chút táo để tráng miệng nhé!
Bảo Trâm gật đầu, sờ vào túi áo sờ lên sờ xuống mặt hoảng lắm. Thanh Băng nghiêng đầu không biết Bảo Trâm đang làm gì nhưng cũng ra được chút gì đó. Cô định hỏi thì Bảo Trâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-hoi-han/3402540/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.