Lục Tử Minh, tớ thích cậu!
Phạm Thanh Băng cầm lá thư được dính mép bởi hình trái tim hớt hải chạy tới. Chưa kịp lấy lại hơi cô đã cúi người mà nói lớn lên tình cảm suốt 3 năm của mình. Tay cô run rẩy chìa lá thư về phía trước. Phạm Thanh Băng nhắm chặt mắt, đầu óc trống rỗng không đủ bình tĩnh nói hết tâm tư tình cảm trong tim mình.
Lục Tử Minh, hắn ta có chút bất ngờ, hắn nhìn người con gái cả người đang run lên như chỉ cần một lời nói của hắn cô cũng có thể ngã xuống. Hắn đưa tay xoa cằm mình tỏ vẻ suy tư.
- Hmmm…
Trái tim cô đang bắt đầu đập loạn, răng cô nghiến lại chấp nhận mọi câu trả lời từ chàng trai đó.
- Tôi đồng ý!
Cô giật mình ngỡ ngàng, ngẩng đầu lên Phạm Thanh Băng thấy hắn đang nghiêng đầu cười, nụ cười ấm áp và nhẹ nhàng. Câu trả lời này có lẽ là thật?
Không, cô không muốn nghĩ nữa bởi, người đàn ông mà cô yêu thầm trong suốt 3 năm đã đồng ý làm người yêu cô, đó đã là điều tuyệt vời nhất đối với Phạm Thanh băng. Không cần biết hắn có yêu cô thật lòng hay không nhưng hiện tại hắn là của cô. Phạm Thanh Băng vui vẻ nhảy người lên ôm hắn, mà không biết nước mắt của mình đã rơi từ lúc nào.
- Sao lại khóc?
Cô lắc đầu lấy tay gạt nước mắt. Đến cả cô còn không biết tại sao mình lại khóc. Nhưng chắc chắn một điều rằng nước mắt đó không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-se-khien-anh-phai-hoi-han/3402533/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.