6.
Ngày hôm sau, khi tôi đi ra ngoài với khuôn mặt ủ rũ, mẹ túm lấy tôi và nói: "Không phải mẹ đã bảo con sửa sang chút rồi sao?"
"Con làm rồi."
"Mày sửa soạn kiểu gì vậy? Thay quần áo buộc tóc lên hả?! Bộ dạng của con gái một chút cũng không có! Tao bảo mày sửa soạn cái mặt! Là trang điểm đó!”
Ồ.
"Không có mỹ phẩm."
"Tức chết tao rồi, lấy của tao dùng!"
“Rốt cuộc là ăn với ai chứ? Quan trọng vậy sao?”
“Hỏi gì mà hỏi, đến nơi sẽ biết.”
Có gì không thể nói chứ, che che đậy đậy thật khó chịu.
Đến nơi tôi mới biết bữa ăn mà họ nói đến không giống như bữa ăn mà tôi đã nghĩ!
Một bàn tròn lớn, hai gia đình.
Vị trí của tôi đối diện với cửa phòng riêng, mẹ tôi ở bên trái, một người đàn ông trông khoảng 30 tuổi ở bên phải, và mẹ anh ta ở bên phải người đàn ông đó.
Sau khi ngồi xuống, bố mẹ hai bên trò chuyện rôm rả, như thể đã quen biết từ nhiều năm.
Nhưng thỉnh thoảng, hình ảnh tôi và người đàn ông đó cứ đem lại cái cảm giác kỳ quái.
Phải đến khi họ vô tình hay cố ý biến chúng tôi thành một cặp, lúc này tôi mới nhận ra.
Xem mắt?!
Người đàn ông bên cạnh thấy sắc mặt tôi không ổn liền quan tâm hỏi: "Em sao vậy? Em không sao chứ?"
Không có thời gian nói chuyện với hắn ta, tôi ngơ ngác nhìn sang bên kia "Mẹ?"
Lừa tôi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-say-ruou-cuong-hon-truc-ma/2865903/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.