Edit:Ross
Ngày hôm sau, 5 giờ rưỡi sáng, Chúc Nam Tinh nhận được cuộc điện thoại từ Chu Thư Đồng.
Cô mơ màng nghe tiếng của Chu Thư Đồng:”Tớ nhờ người đến đón cậu đó! Mau chóng thu dọn rồi xuống lầu đi! Không cần trang điểm đâu nhé!”
“Đã biết đã biết!” Chúc Nam Tinh ngáp một cái, “Sáng nay có món gì?”
“Canh giải rượu!” Chu Thư Đồng:”Không biết uống bao nhiêu rượu nữa, đám bạn của Tôn Dương từ sáng sớm đã tới đón rồi!”
“Khoa trương vậy!” Chúc Nam Tinh ngáp một cái:”Thôi không nói chuyện nữa, tớ đi rửa mặt đã!”
“Ok. Lát nữa đi thẳng xuống lầu, đừng để người ta chờ lâu!”
Chúc Nam Tinh sửng sốt, “Tài xế? Bạn cậu? Tới sớm vậy?”
“Hửm” Chu Thư Đồng mờ hồ không rõ, “Tớ đang bận, cúp máy trước, lên xe nhớ báo một tiếng đấy!”
“Được!”
Vì có người đang đợi, Chúc Nam Tinh cấp tốc làm vệ sinh cá nhân, thay một bộ quần áo đơn giản rồi đi xuống lầu.
Cô còn chưa gội đầu, tùy tiện túm lại thành đuôi ngựa, cả người thoải mái sảng khoái.
Vẫn còn sớm, trời mới vừa hửng sáng, học sinh trong tiểu khu đã bắt đầu nhộn nhịp tới trường.
Thật vất vả.
Nhưng đôi mắt của họ đều sáng ngời, tràn trề hy vọng vào tương lai.
Tuổi trẻ thật tốt.
Trong lòng Chúc Nam Tinh không khỏi cảm thán.
Đúng lúc có một tiếng còi xe vang lên.
Chúc Nam Tinh nhìn về phía trước, một chiếc Land Rover màu đen bóng đã sớm dừng ở ven đường. Đèn pha bật sáng soi rõ ngóc đường.
Có vẻ người đó cũng nhận ra tầm mắt của Chúc Nam Tinh, chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-rat-dang-yeu/1123463/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.