Edit:Ross
Thật ra Kỳ Hạ thi cũng không tệ, tuy không phải quá suất sắc, nhưng nhìn chung cũng ổn rồi.
Điểm số đúng như mong đợi của Kỳ Hạ, với thực lực hiện tại, số điểm này hoàn toàn có thể đậu vào một trường top.Sau khi gửi ảnh chụp màn hình cho Chúc Nam Tinh, Kỳ Hạ nghĩ nghĩ, lại gửi một bản cho Kỳ Phong. Người đầu tiên hồi âm bằng một phong bao lì xì đỏ, người sau chỉ nói độc mỗi chữ:”Được!”
Khác biệt quá lớn.
Kỳ Hạ không cùng Kỳ Phong tán gẫu,anh nhắn lại cho Chúc Nam Tinh:”Tối nay nói chuyện!”
Cất điện thoại, Kỳ Hạ xoay người đi về hướng biệt thự.
Lúc này đã tới lúc ông nội Hạ phát biểu, Hạ lão gia năm nay đã gần 70, do hồi còn trẻ do phải chinh chiến sa trường nên giờ phải chống gậy, nhìn chung cụ ông vẫn còn minh mẫn hoạt bát, hết thảy mọi việc lớn nhỏ trong Hạ gia đều qua tay ông.
Ba Hạ cũng ở đây, ba mẹ Hạ Nham cũng chỉ vội nói vài lời còn lại đều là ông nội Hạ phát biểu. Đối với cha mẹ mình, Hạ Nham còn có thể phách lối, nhưng chỉ riêng ông nội là thật lòng tôn kính, không dám làm phật lòng đại gia.
Kỳ Hạ đứng dựa vào cây cột gần cửa, tiện tay với một ly rượu đỏ trên khay người phục vụ.
Kỳ thật mấy loại tiệc xã giao này, hồi bé cậu cũng được tham gia không ít, Kỳ Phong làm ăn lớn, mấy năm trước khi Triệu Vân rời đi, Kỳ Phong thỉnh thoảng sẽ dắt cậu đi cùng.Tiếc là Kỳ Hạ lại không thích loại tiệc này, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-rat-dang-yeu/1123454/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.