Edit:Ross
Mưa càng lúc càng lớn,Quang ca chui dưới mái hiên,phủi tay đem mũ ném đi.
Tóc đỏ lộ ra.
Hắn ủ rũ, rất muốn bắt Kỳ Hạ mang tới đây đánh chết.
Nhìn sắc mặt của Quang ca, có thể thấy Kỳ Hạ ra tay rất tàn nhẫn,nhưng chỉ cần nghĩ tới đống tiền sắp kiếm được, đám đàn em của hắn không khỏi vui mừng.
“Đại ca,không tàn nhẫn như vậy sao được!” Một người trong đám đó lên tiếng:”Như vậy lên video mới tốt!”
“Tốt?” Quang ca trong lòng đã sớm tức điên,dùng sức đập vào đầu đàn em kia một cái:”Tốt cái khỉ nhà mày,thằng oát này vừa mày trốn cái gì?Giỏi thì nằm kia cho tao đạp vào bụng!”
“Thôi thôi thôi, em xin!” Đàn em bị đánh cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại còn xoa đầu cười cười:”Em như thế này nào dám đá anh,không quay lại sẽ không thấy bi thương,xin cảm ơn!”
Quang ca từ lỗ mũi thở phì phò,bước từng bước sang một bên.
Trên đường,đàn em kia không ngừng nghĩ về việc này, liên tục xác thực:”Thằng bệnh tật kia nói vậy?”
“Ừ!” Quang ca nhớ lại thiếu niên ngồi trên xe lăn,khi nói chuyện, đôi mắtấy nhìn chằm chằm, ngoan độc như rắn, hắn đổ mồ hôi lạnh, quay đầu hỏi:”Video quay thế nào?”
“Siêu đỉnh,siêu hoàn hảo!” Đàn em kia nói:”Camera ở cổng trường chắc không ghi lại được mấy cảnh phía trước, chỗ đó đều là góc chết, chúng ta bị che khuất.Bảo đảm trường học nhất định không thể tra ra được, cũng không phát hiện được anh ra tay trước!”
“Ừ!”Quang ca hài lòng gật đầu, chợt nhớ tới lời của con ma ốm kia:”Gửi mấy video kia chưa?”
“Chưa,lát vào tiệm net
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-rat-dang-yeu/1123444/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.