Edit: RossKhi anh gọi tên em Bão tố cũng hóa dịu dàng Những thanh âm vang lên Dường như phát sángChúc Nam Tinh không nghĩ mọi chuyện sẽ sớm dừng lại ở đây, nhưng cô tin rằng trước mặt mọi người, bọn họ chắc chắn sẽ không dám làm gì.
Nhưng cô sợ Kỳ hạ nhìn thấy, sợ Kỳ Hạ bị chọc giân,sợ Kỳ Hạ sẽ gây chuyện.
“Xin, xin lỗi” Chúc Nam Tinh túm chặt Chu Thư Đồng, ngăn cô ấy đi gọi người.
Chu Thư Đồng đột ngột bị Chúc Nam Tinh túm lập tức phản ứng lại, đây rõ ràng chỉ là một chuyện nhỏ,trước mắt, bây giờ phải để chuyện lắng xuống, không nên gây chuyện.
Nghĩ đến đây, cô đột nhiên liếc Chúc Nam Tinh.Không biết cô ấy có nghĩ vậy không, nếu có thật sự cô rất ngạc nhiên.Từ bao giờ, Chúc Nam Tinh cũng học được cách nhìn bản chất sự việc qua hiện tượng.
“Một hai lần chỉ nói mỗi xin lỗi?” Tóc đỏ cười cười:”Câu này thì có ích gì?Xin lỗi thì cảnh sát có tha cho không?”
Tâm Chúc Nam Tinh lắng xuống,cứng họng.
“Vậy anh còn muốn gì nữa?” Sau lưng một giọng nói hung hãn vang lên.
Chúc Nam Tinh khựng lại, kinh ngạc quay đầu.
Đàn em cao to này cự nhiên……phản bác tên tóc đỏ?
Cô cứ tưởng bọn họ là cùng một người.
“Là đàn ông lại không biết xấu hổ đi bắt nạt nữ sinh?” Học đệ đô con kia đẩy Chúc Nam Tinh, đứng chắn cho Chúc Nam Tinh cùng Chu Thư Đồng.Vóc dáng cậu ta cường tráng, dũng mãnh cao lớn dọa tóc đỏ phải lùi về sau.Đem người đơn thuần ra so sánh, bắp đùi hắn chưa chắc bằng cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-rat-dang-yeu/1123442/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.