Edit:RossBởi vì thích cậu!Trong phòng, đèn bàn mờ ảo, gương mặt cô gái được ánh sánh dịu dàng chiếu vào.
Chúc Nam Tinh cúi đầu, nhớ tới Kỳ Hạ vừa nói sẽ giúp cô học bù, lông mày thiếu niên kiêu ngạo, khóe miệng nhếch lên, tựa hồ lông mi cũng đều là đắc ý.
Nhìn xuống tờ giấy kiểm tra môn toán trải trên bàn, đâu đâu cũng là vết đỏ sửa chữa.Chúc Nam Tinh thở dài,thú nhận số phận phải gạch bỏ ba quy tắc đã đặt ra cho Kỳ Hạ để cải tạo thiếu niên bất lương.Cô nhìn ba dòng chữ nhỏ trên cuốn sổ, chợt thấy chạnh lòng.
Có lẽ từ bây giờ……cô sẽ không còn lý do gì để kéo cậu vào thế giới của mình nữa.
Trong nháy mắt, trái tim bình lặng hơn mười mấy năm dường như bị nước biển tràn vào.Thủy triều xuống vào ban đêm, hơi ẩm ngưng tụ thành sương giá, muối biển khô và se lại.Cảm giác mất mát này, Chúc Nam Tinh chưa bao giờ trải qua.
Nhớ tới những lời đạo lý mà Chu Thư Đồng từng nói, Chúc Nam Tinh cảm thấy lồng ngực nhảy lên càng thêm mãnh liệt.
Sau một lúc lâu, cô mới đặt tay lên ngực,thổ lộ từ tận đáy lòng mình.
Cô hình như,thích Kỳ Hạ!
Lúc này, một tiếng gõ cửa vang lên.
Chúc Nam Tinh vội vàng đóng sổ lại, tùy tiện nhét vào kệ sách. Sau đó mới đứng dậy mở cửa.
Ngoài cửa, Kỳ Hạ nhàn tản đứng, đầu hơi cúi xuống,vừa ngước mắt lên liền nghe thấy tiếng động. Đôi mắt thâm thúy hơi nheo lại, tạo thành những nếp gấp sâu.Ánh sáng từ trong phòng chiếu vào đôi mắt đen của thiếu niên,đôi đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-rat-dang-yeu/1123433/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.