Edit: Ross
5 rưỡi vào lớp, 5h20 Chúc Nam Tinh vẫn còn ở trên xe buýt.
Bởi vì tình cờ là giờ đi học,nên trạm xe buýt cực kỳ nhiều người, xe đi rồi lại dừng, di chuyển rất chậm chạp.
Hơn mười năm đèn sách, Chúc Nam Tinh chưa từng xảy ra tình huống này, bình thường đúng 5h30 là vào lớp.
Hôm nay đột nhiên xảy ra loại chuyện này,cô không khỏi bối rối.
Kỳ thật buổi chiều Kỳ Hạ có đưa ra phương án 5h10 ra khỏi nhà, Chúc Nam Tinh muốn đi sớm hơn, nhưng cậu vừa mới về, để cậu nghỉ ngơi thêm một lát cũng được.
Hơn nữa, Kỳ Hạ chân dài, chắc chắn sẽ không mất nhiều thời gian.
Ngay cả khi đã muộn, bọn họ vẫn có thể chạy.
Thật đáng tiếc….Cô quên mất chuyện Kỳ Hạ bị thương ở chân.
Trước mắt thời gian rất gấp, lại càng có nhiều người hơn,Chúc Nam Tinh càng thêm đứng ngồi không yên.
Cô ngồi ở phía cửa sổ, lâu lâu lại nhìn ra ngoài, mỗi lần thấy có học sinh cưỡi xe đạp chạy hộc mặt, lòng cô lại càng thêm cồn cào.
Xong rồi, lại dừng lại.
Chúc Nam Tinh không khỏi phồng má, trong lòng thở dài.
Mới hôm trước, cô đã thề với Đồng Đồng sẽ không bao giờ đến muộn nữa,kết quả mới bao ngày.
Huh. Đau mặt.
Nghĩ tới kẻ đầu sỏ,Chúc Nam Tinh quay lại nhìn Kỳ Hạ, so với cô, Kỳ Hạ có vẻ bình thản hơn rất nhiều.
Cậu ngồi bên cạnh, lúc nào cũng nhắm mắt ngủ được.
Thiếu niên có ngũ quan cứng rắn, đường xương hàm sắc nét.Nhìn từ bên cạnh,toàn bộ khuôn mặt cậu đều được rất hòa hợp như thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-rat-dang-yeu/1123420/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.