3.1【 Người được thầm mến 】
Người sau khi chết, cũng không làm được giấc mộng.
Không cơn buồn ngủ, không cảm giác được lạnh giá, ngửi không thấy mùi vị.
Bốn phía yên tĩnh như chết, nửa bóng người cũng không có. Nhà ký túc xá xa xa từ lâu tắt đèn, đen kịt một màu.
Tôi nằm ở sân luyện tập trên ghế dài, nhìn sao đầy trời.
Lần đầu cùng Viên Lễ hôn môi, cũng là dưới bầu trời sao như vậy. Tôi nhẹ nhàng khoác lên vai cô, cúi đầu hôn lên môi của cô.
Khi đó con ngươi cô sáng ngời, so với bầu trời sao còn mê người hơn.
Vào lúc ấy, tôi xác thực tin chúng tôi là yêu nhau.
Mà cũng chỉ có tôi tự mình vững tin mà thôi.
Tôi mở bàn tay, nhắm ngay đầy trời đầy sao, nhẹ nhàng nắm chặt, giữ lấy một hư vô.
Để cánh tay xuống, Tiền Tiểu Đạo kia trương bản mặt ngu si bất thình lình xuất hiện ở tầm mắt của tôi.
Tôi sợ hết hồn: “Hơn nửa đêm nhóc chạy đến trường học làm gì?”
… Chẳng lẽ là lo lắng tôi một người cô quạnh, cho nên cố ý thăm tôi?
Tiền Tiểu Đạo ngồi xuống bên cạnh tôi, miệng lớn thở hổn hển, tựa hồ là chạy tới.
Tôi kiên nhẫn chờ hắn hoãn khí, sau đó hắn nói: “Tôi quên lấy cặp sách.”
… Tôi có thể cho hắn một quyền sao?
“Dò được tin gì không?”
“Không có.” Tiền Tiểu Đạo rất nhanh trả lời.
“Viên Lễ cô ấy…”
“Tan học cô ấy về luôn nhà, sắp thi tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-quen-mat-ly-do-tu-sat-mat-roi/2312847/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.