Lục Dịch Trạm chờ mòn mỏi đến buổi chiều hôm sau mới thấy được mặt mũi Bạch Liễu. Anh suy sụp dựa vào bàn làm việc của Phương Điểm, rưng rưng nước mắt nhìn Bạch Liễu, run rẩy vươn tay:
"Sao bây giờ cậu mới đến...."
"Có lẽ là bởi vì..." Bạch Liễu liếc thoáng qua Sầm Bất Minh đang ôm ngực nhìn trừng trừng hắn như hổ rình mồi bên cạnh, nhún vai trêu ghẹo nói, "Nơi này không có người chào đón tôi chăng?"
"Nhưng ở đây cũng có rất nhiều người hoan nghênh cậu nha." Phương Điểm cười tủm tỉm vỗ nhẹ đầu Bạch Liễu, cô quay người nhảy lên bàn làm việc nhìn hắn, thở dài một hơi nhẹ nhõm, nở nụ cười thoải mái, "Hoan nghênh về nhà, Bạch Liễu."
Bạch Liễu yên lặng nhìn Phương Điểm trong chốc lát, rốt cuộc cũng rũ mắt vươn tay chạm tay với Phương Điểm: "Ừ."
Sầm Bất Minh bất mãn cắt ngang hai người nói chuyện, mở miệng ra đầy mùi thuốc súng: "Trên người Bạch Liễu vẫn còn có nguồn dị đoan gây ô nhiễm, Phương Đội, bớt tiếp xúc với hắn đi."
"Cậu khẩn trương vậy làm gì, tiểu Sầm." Phương Điểm chẳng chút để ý xua tay, cười ha hả, "Không phải cậu cũng bị ô nhiễm à?"
Sầm Bất Minh mím môi: "Tôi vẫn không đồng ý lời đề nghị của chị. Dị đoan như hắn phải bị Cục Quản lý Dị đoan thu dụng và đeo vòng giám thị chứ không thể nào đi lung tung khắp nơi tự ý hành động như thế này được, chưa kể đến việc chị mời Bạch Liễu làm cố vấn cho Cục Quản lý Dị đoan hoang đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di/3209595/chuong-581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.