Trong lúc người nhà Mifune lấy vải đen che mắt rồi thận trọng bước vào đền thờ, Bạch Lục đã lùi lại đẩy cánh cửa ngôi đền.
Cánh cửa gỗ dày nặng màu đỏ bị đẩy phát ra tiếng "kẽo kẹt" đứt quãng, người đàn ông đi đầu lập tức cảnh giác rút kiếm, quát lớn về nơi phát ra âm thanh: "Ai?! "
"Tế phẩm Bạch Lục." Bạch Lục nở nụ cười quay lại, lông mày hơi nhướng lên, "Người nhà Mifune, tế phẩm các người muốn ở đây rồi, không tới bắt à?"
Người kia khựng người lại, ông ta huơ dao tr3n tay về hướng bước chân của Bạch Lục: "Đi! Đưa hắn vào đền thờ!"
"Vâng!"
Các samurai nhà Mifune lớn tiếng đáp lại rồi thít chặt băng vải bịt mắt, rút kiếm ra, tuần tự kéo giãn khoảng cách, thuần thục chạy chậm theo tiếng bước chân của Bạch Lục.
Đúng lúc nhóm samurai sắp chạm vào Bạch Lục thì cửa gỗ của đền thờ lại được mở ra.
Bạch Liễu lãnh đạm đẩy cửa bước vào.
"Là ai?!" Người đi đầu gia tộc Mifune quay đầu lại, ông ta nhảy vọt tới gần cửa đền thờ kề kiếm sát vào cổ Bạch Liễu, lạnh giọng hỏi, "Đã muộn thế này rồi, mi là người nhà ai, đến đền thờ làm gì?"
Bạch Liễu liếc mắt nhìn Bạch Lục đối diện, lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Bạch Lục mỉm cười với Bạch Liễu, sau đó vẫy tay rồi biến mất sau đền thờ.
Bạch Liễu thu hồi ánh mắt, dùng tay chặn lại thanh kiếm người kia kề vào cổ hắn: "Không phải các người gọi tôi đến sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di/3209466/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.