Thấy người tuyển dụng bị giết, đám người tìm việc bên cạnh ngơ ngác nhìn Bạch Liễu, Bạch Liễu liếc mắt nhìn lại, ngay lập tức, bọn họ kinh hoàng cun cút lùi lại tạo thành một vòng tròn chân không, vùi đầu vào đầu gối run bần bật giả vờ như không nhìn thấy gì.
Còn có người sợ hãi lên tiếng: "Chúng tôi sẽ không nói gì đâu, đội tuần tra đến chúng tôi cũng không nói đâu! Đừng giết chúng tôi!"
"Tôi sẽ không giết các người." Bạch Liễu khụy một gối ngồi xổm xuống, hắn cười nhìn người tìm việc rồi duỗi tay ra, trong tay cầm giấy chứng nhận bất động sản nhuốm máu, "Anh có muốn sống trong căn nhà mà tôi vừa đoạt được không?"
Người tìm việc giật mình, lắp bắp: "Anh định cho tôi thuê à? Ở Dương Quang người cho thuê lẫn người thuê đều phạm luật, tôi không thể sống ..."
"Không phải." Nụ cười của Bạch Liễu càng sâu, "Tôi cho các người ở miễn phí, có sợ sống trong nhà ma không?"
Người này có chút bối rối, lắc đầu lia lịa, thấp giọng lặp lại lời nói của Bạch Liễu: "Anh cho tôi... ở một căn nhà ở khu A miễn phí?"
Bạch Liễu khẳng định đáp: "Đúng rồi."
Những người tìm việc bên cạnh đều tròn xoe mắt xuýt xoa:
"Sống miễn phí trong nhà người khác có vi phạm pháp luật không?"
"... Không có quan hệ cho thuê hình như là không có phạm pháp đâu."
"Trời ơi, nhà ở khu A! Có nằm mơ tui cũng muốn được sống ở đó một lần trong đời..."
"Có phải tui đang mơ, có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-phong-than-trong-tro-choi-kinh-di/3209395/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.