Chân La Cường khi đi bộ không được lưu loát cho lắm, leo thang lên xuống cũng không được, lên nóc nhà xưởng cũng không được, Thiệu Quân dứt khoát dẫn người này vào phòng làm việc của mình, phòng vừa đóng cửa, ai cũng không can thiệp được chuyện của ông nội đây.
La Cường ngồi trên ghế, hai chân dang rộng không tự nhiên, một chân không duỗi thẳng ra được, tư thế trông rất khó chịu.
Thiệu quân đứng cạnh La Cường, vén quần lên, chạm vào hai cục sưng tấy trên đầu gối, cau mày: “Này là sao đây? Bọn họ dày vò anh à? … Một đám người mà dám hành hung một người?”
La Cường nhai tàn thuốc, không thèm để ý chút nào, lắc đầu một cái: “Không có. Không đến nỗi vậy, bố không có chuyện gì.”
Tổ điều tra đưa La Cường đi nửa tháng, không có chút tác dụng nào, miệng La lão nhị cứng như vỏ sò, cả người xương cứng có cạnh có góc, không hỏi ra được một câu nào về tình tiết vụ án.
Tổ điều tra làm như vậy, cũng là vì áp lực phía trên, kỳ hạn phá án gấp rút, nóng lòng muốn định tội cho một nhân vật nào đó. Con trai họ Lưu dở hơi không ra hồn là người gieo họa, Lưu Hiểu Khôn, bởi vì vụ án cầm súng làm Trình Vũ bị thương, đã bị giam ở trại tạm giam một năm, không thể kết án, cũng không được thả. Mấy thế lực sau lưng đấu sức đánh cờ, tình thế hôm nay của cha con họ Lưu đã nguy đến cùng, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, không cứu được con trai ra, mạng cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham/1801683/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.