Ngày hôm sau, một ngày nghỉ cuối tuần rất bình thường, trước đó Thiệu Quân còn cố ý gọi điện thoại hỏi Lại Bột Bột: “Còn chưa cứu được cảnh sát Trình sao?”
Bên kia nói, không cứu được, anh Chiến vẫn luôn đàm phán với Đàm Ngũ Gia, nhất định đối phương vẫn còn ở trong kinh thành, nhưng luôn đổi chỗ gọi điện thoại, công an rất khó xác định vị trí, anh Chiến chúng ta cũng đã chuẩn bị xong một ngàn vạn, chỉ chờ chuộc người nữa thôi.
Thiệu Quân vội vàng dặn dò Lại Bột Bột và Loan Tiểu Vũ qua điện thoại, coi chừng La Chiến, đừng xúc động, nhất định đừng làm có việc ngốc, cố gắng kéo dài thời gian, đừng đưa tiền, đừng lấy mạng đổi mạng, hơn nữa đừng ép đến nỗi đối phương phải giết con tin, có thể kéo dài thêm mấy ngày thì hay mấy ngày.
Thiệu Quân ngắt điện thoại, thắt dây lưng đàng hoành, đè thấp vành nón, hít một hơi thật sâu, theo bản năng sờ sờ bụng nhỏ, cất bước đi ra khỏi văn phòng.
Tối hôm qua La lão nhị nổi điên, hất đổ một nồi mỳ trong nhà ăn, sau đó ngồi xổm trên mặt đất gào khóc một trận, mọi người không hiểu được tại sao người này lại khóc.
Đội trưởng Thiệu xông lên dùng gậy cảnh sát nhẹ nhàng chế ngự người này, sau đó bắt người đi, trước tiên là giam ở phòng tạm giam nửa ngày, tiến hành phê bình giáo dục, sau đó chuyển đến phòng phát tiết tâm lý.
Thiệu Quân giải thích với đồng nghiệp trong văn phòng: “Không sao đâu, cái người La Cường này chính là lâu lâu cần phải trút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham/1801677/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.