Chính năm đó, La Cường đã trải qua sinh nhật thứ 40 tuổi của hắn trong khu nhà tù mới.
Lần sinh nhật tuổi 40 này thì không thể nào tự viết mỗi một tấm thiệp rồi tống đi được nữa, vì vậy Thiệu Quân đã cố ý đi đến cửa hàng bánh “Wedome” ngon nhất thành phố để mua một chiếc bánh lớn hẳn 300 NDT cho La Cường.
La Cường ngầm trêu chọc y: “Em mở tiền lệ cho bố như vậy, về sau nếu ai đó trong đội tới ngày sinh nhật, em cũng bỏ tiền túi ra mua như thế à?”
Thiệu Quân chẳng hề để ý mà nói: “Bỏ tiền túi thì cứ bỏ tiền túi thôi, khó có được một năm sinh nhật tròn tuổi của anh, lại không thể ra ngoài được, tôi phải làm gì đó cho anh chứ?”
“Sau này thì kệ thôi, tôi cho cả đội mỗi người một cái bánh kem lớn cũng được, đáng mà.”
Thiệu Quân lẩm bẩm, khóe miệng mang theo một chút đắc ý.
La Cường nhìn người này thật sâu, không nói gì.
Lúc đó trái tim hắn bỗng nhiên chùng xuống, hắn bắt đầu đếm đầu ngón tay mà tính, qua mấy tháng nữa là Tam Bánh Bao được 27 tuổi rồi.
Hắn thì còn phải ngồi đếm lịch ở nhà tù Thanh Hà mười hai năm nữa (lúc trước bị giam giữ ở trại tạm giam một năm đó cũng coi như tính vào thời hạn thi hành án),Tam Bánh Bao thì sao? Nhóc Thiệu Tam còn có thể ở lại nhà tù Thanh Hà này được mấy năm nữa? Nhỡ đâu đến một ngày nào đó không thể chịu đựng được nữa, người này cũng sẽ yên lặng mà xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham/1801660/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.