Phạm nhân tắm thì sẽ dùng phòng tắm chung, chỉ có hơn hai mươi chiếc vòi sen để tắm, kín người hết chỗ, vì vậy các lớp phải thay phiên tắm. Một tuần mới có thể đến lượt mười lăm phút chiến đấu tắm (mười lăm phút bao gồm cả thời gian cởi đồ và mặc đồ) , mỗi lần tắm đều phải ngẩng đầu hướng lên phía vòi sen.
Bốn góc tường của phòng tắm đều có thiết bị giám sát, ai cũng đừng hòng giở trò gì xấu.
Thiệu Quân đang muốn dẫn người xuống phòng tắm chuyên dụng dành cho quản giáo ở ký trúc xá.
Y đưa La Cường đi qua hành lang, hắn vẫn còn đeo còng tay, hai người một trước một sau cách nhau ba bước, tự biết cúi đầu, coi như không có chuyện gì.
Có đồng nghiệp nhìn thấy, chỉ lén lút nói thầm: “ Tôi nói này thiếu gia, cậu cứ như vậy mà đưa La Cường đến ký trúc xá, không sợ xảy ra chuyện à? Cậu không sợ anh ta điên lên làm cậu bị thương…..”
Thiệu Quân nói: “ La Cường không bị điên, anh ta biết chừng mực, tôi tự có tính toán.”
“ Với lại, con người của La Cường, nếu anh ta thực sự muốn làm tổn thương người khác thì ai trong các người có thể cản được anh ta chứ? Người như vậy anh nên cho anh ta một chút tin tưởng thì ngược lại anh ta sẽ nghe lời thôi.”
Mấy lời chất vấn từ đầu lưỡi kia đều bị Thiệu Tam Gia đẩy trở về.
Phòng tắm chuyên dụng của quản ngục không lớn, chỉ có bốn cái vòi sen.
Hai người đứng trước tủ đồ im lặng cởi quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-pham/155596/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.