Chương trước
Chương sau
"Nữ chính đến."

"Hả?"

Denis đang khởi động xe để về nhà, mới nghe Spring lên tiếng, chưa kịp hiểu gì thì nghe "Rầm" một cái. Trời đất quay cuồng, xe của anh bị lật, lăn lộn mấy vòng.

"Cái gì vậy trời!?"

"Nữ chính đá xe của anh."

May mắn là Denis đã thắt dây an toàn chứ không là đầu anh đã đập vào kính xe đằng trước rồi. Anh thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng lấy nón và khẩu trang đeo vào.

Anh vừa đội nón xong thì cửa xe bên trái bị gỡ bung ra, phải, là gỡ ra chứ không phải mở ra. Chiếc xe đắt tiền của anh cứ thế bị nữ chính phá nát.

Thạch Hiển mang khuôn mặt hung ác chắn ở cửa xe bên trái, nhìn anh.

"Mẹ nó, cô bị điên à!?"

Denis gỡ dây an toàn, mở cửa xe bên kia để thoát ra.

"Mày là ai!? Có quan hệ gì với Quang Triệt Anh!?"

"Tôi là ai việc gì phải cho cô biết?"

Denis vòng qua chiếc xe, đứng đối diện với nữ chính đang nổi điên.

Thạch Hiển vừa nãy bị mẹ con Quang Triệt Anh và Quang Tín chọc giận, bây giờ lại gặp được cái tên đã giúp Quang Triệt Anh, làm hỏng kế hoạch của cô ta. Giận càng thêm giận...

"Bây giờ tôi đánh cô ta có bị tính là đánh phụ nữ không?"

"Chắc là... có."

"Chậc."

Denis bực bội nhìn Thạch Hiển lao về phía mình, nhanh chóng né sang một bên. Cái này anh không cố ý, chỉ là phản xạ tự nhiên thôi chứ anh không hề biết phía sau là thùng rác nhé.

Thạch Hiển ôm thùng rác, chống người đứng dậy. Cô ta thở hồng hộc, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, đôi mắt xanh ngọc nhìn anh như nhìn con mồi.

"Mẹ ơi, cô ta có bình thường không vậy?"

"..."

"Spring, gọi bệnh viện tâm thần và cảnh sát đi."

"OK, chờ chút nhé."

"Thằng chó này!"

Denis nhìn Thạch Hiển cầm lấy thanh sắt rỉ sét ở dưới đất. Thanh sắt ấy ở đâu ra vậy?

"Cô ta muốn giết tôi thật hả?"

"99,99% là vậy."

Thạch Hiển vừa chạy lại vừa vung đầu nhọn của thanh sắt về phía anh, Denis né sang một bên, sau đó cầm vào giữa thanh sắt, đẩy nó ngược về phía Thạch Hiển, đầu bằng phẳng của thanh sắt đập vào ngực cô ta. Do sức mạnh của anh khá lớn làm cô ta ngã ra sau, đầu đập xuống đất, nằm yên không động đậy.

"Cô ta..."

"Cô ta giả vờ đó!"

Tiếng xe cấp cứu và xe cảnh sát kêu lên từ xa.

"Chạy đây!"

Denis buông thanh sắt xuống, vội vã chạy lại nhét cửa xe bị Thạch Hiển gỡ ra vào trong xe rồi lên xe. Anh không muốn bị giữ lại làm bản tường trình đâu, lộ thân phận mất.

"Spring, cô nhớ xoá biển số xe của tôi trên camera giám sát nhé, đừng xoá tất cả, để lại cho người ta biết tôi mới là người bị hại. Chết rồi, lúc nãy Quang Triệt Anh từ trên xe tôi xuống!"

Denis khởi động xe, thấy xe vẫn còn chạy được thì nhanh chóng bỏ chạy.

"Đừng lo, tôi có cách để không ai biết đó là anh, cũng không làm liên lụy Quang Triệt Anh."

Sau khi chạy thật xa, Denis lấy điện thoại nhắn tin báo cho Quang Triệt Anh một tiếng, dặn dò hắn cẩn thận Thạch Hiển rồi mới yên tâm.

Hôm nay quả là một ngày đáng sợ mà...

"Gặp được chuyện này cũng tốt mà, lúc nãy anh phản ứng khá nhanh đó chứ, bệnh "dễ bối rối vì những thứ ngoài công việc" chắc cũng sẽ thuyên giảm."

"Đó là bản năng bình thường khi gặp nguy hiểm thôi, bối rối vào lúc đó thì tôi chết thật rồi."

+++++++

Denis phải trả cho Spring một số tiền rất rất lớn để sửa xe. Thạch Hiển phá nhưng anh là người trả tiền, tức chết đi được.

Quang Triệt Anh không đọc tin nhắn nhưng vẫn biết hết tất cả mọi chuyện, dù sao Thạch Hiển cũng bất tỉnh trước cổng nhà hắn.

Không biết có phải trùng hợp hay không mà xung quanh không có ai chứng kiến, chỉ có một chiếc camera ghi lại cảnh Thạch Hiển tấn công một người đàn ông trùm kín mít, sau đó người đàn ông vì phòng vệ mà lỡ làm cô ta bất tỉnh... Sau đó cảnh sát phát hiện cô ta giả vờ bất tỉnh. Hiện tại đã tìm ra danh tính của người đàn ông đó. Quang Triệt Anh phát hiện, đó là một trong hai Alpha suýt cưỡng bức hắn. Nguyên nhân Thạch Hiển và gã đánh nhau được xác định là do Thạch Hiển muốn quịt tiền gã, gã còn kể ra việc cô ta bày kế hại hắn, khai ra chỗ của tên đồng bọn còn lại.

Việc hắn là Omega có thể không giấu được nữa... Nhưng hắn chưa kịp lo việc này, Quang Tín đã chi tiền bịt kín.

"Mày bây giờ cứ lo mà học cho tốt rồi sau này kiếm được việc làm thì cùng mẹ mày cút khỏi nhà đi. Tao từ giờ sẽ không đụng vào mày nữa."

Quang Tín có vẻ rất vui khi biết đối thủ giành quyền thừa kế với mình là một Omega. Gã nói rằng Quang Triệt Anh thích thì cứ sống dưới thân phận Beta nhưng dám dành quyền thừa kế của gã dưới thân phận đó thì gã sẽ cho tất cả mọi người biết hắn là Omega. Thôi thì cũng xem như là một tin tốt. Đến lúc hắn thành Beta thật sự, hắn sẽ đem mẹ tránh xa Quang gia, nước sông không phạm nước giếng, Quang Tín vẫn sẽ nghĩ hắn là Omega giả Beta như cũ.

"Rõ ràng là anh đánh nhau với Thạch Hiển mà, sao tên đó lại nhận thay anh vậy?"

Chính Thạch Hiển cũng liên tục nói người mình đánh là người khác.

"Tôi làm sao biết được."

Denis không thể nói là bản thân chi tiền để làm việc này, đồng thời trả thù hai tên Alpha kia cho Quang Triệt Anh.

Quang Triệt Anh biết Denis lại giấu mình, không thể moi thêm thông tin nên thất vọng tắt máy đi chăm sóc mẹ.

"Này Spring, lỡ sau này tôi lệ thuộc quá vào cô rồi trở thành kẻ xấu thì sao?"

"Không có chuyện đó đâu. Chuyện hôm nay anh là nạn nhân nên tôi mới nhận tiền của anh để thay đổi kí ức của tên Alpha đó và hình ảnh trên camera giám sát. Nếu anh là người phạm tội, tôi chắc chắn sẽ đem anh đến đồn cảnh sát sau đó đi tìm một cộng sự khác."

"À, thế mà tôi tưởng chỉ cần đưa tiền cho cô thì muốn gì thì làm, tôi mà nổi lên ý xấu là tiêu."

Denis mở cửa hàng hệ thống để mua nguyên liệu nấu ăn, vừa định mua hai phần thì nhớ Quang Triệt Anh một tháng sau mới quay trở lại.

"Aizzz, chưa gì hết là thấy nhớ cậu ta rồi."

"Bình thường hai người cũng có nói nhiều với nhau đâu."

"Nhưng ít ra cũng có hơi người..."

Denis cắt hành tây, không biết có phải do vậy không mà mắt đỏ lên, rơi nước mắt.

Spring chỉ biết im lặng thở dài.

Một đại gia đình chín người hôm trước còn đang hỏi nhau mai ăn gì cứ thế bị phá hủy trong một đêm. Nếu là người bình thường chắc đã phát điên rồi.

"Spring này, chừng nào cô mới biến thành người vậy?"

Denis bỗng dưng hỏi. Lúc trước anh nghe Spring nói có thể biến thành người nếu làm nhiệm vụ gì đó.

"Tôi không biết nữa, nhiệm vụ chưa xuất hiện. Nhưng nếu nó xuất hiện mà anh không làm được thì cứ mặc kệ nó đi nhé."

"Ừ..."

Mong là nhiệm vụ sẽ xuất hiện sớm...

+++++++

Denis ngồi ăn cơm cùng Lê Minh và Wan Wan. Anh không biết hai con người này móc nối với nhau hồi nào nhưng hiện tại họ đang phát cơm chó cho anh ăn nè.

"Hôm nay em làm cơm chiên cho anh nè!"

"Anh thì nướng bánh cho em đây! Em ăn thử xem."

Denis: "..." Hên là tôi có kinh nghiệm mười mấy năm ăn cơm chó của anh trai với anh rể đấy.

"Có ghen tị không? Ghen tị thì đi hẹn hò đi."

Spring cười nhạo anh.

"..."

"Tôi không thích hợp để yêu ai, như vậy sẽ gây hoạ cho người ta mất."

"Đẹp trai quả thật sẽ gây hoạ cho người ta."

Giọng điệu của Denis rất bình thản nên Spring chỉ cho rằng anh đùa nên đùa theo.

Spring vừa dứt lời thì máy đo cảm xúc tiêu cực của Denis tăng vọt, cảnh cáo ở mức độ nguy hiểm. Nàng hoảng hốt nhìn khuôn mặt của anh.

Denis bình tĩnh đứng lên nói với Lê Minh và Wan Wan bản thân để quên đồ trên xe, sau đó quay bước về phía bãi đậu xe.

Khi ngồi trên xe, Denis im lặng rất lâu, sau đó cất lời.

"Cô nói đúng đấy, đẹp trai quả thật có thể gây hoạ cho người ta..."

"Tôi yêu đơn phương Hime nhưng cô ấy chỉ xem tôi là anh em trong nhà. Cô ấy hẹn hò với một thằng tồi, bị hãm hại đến nỗi phải đi gặp bác sĩ tâm lý... Tôi nghĩ mình ở bên cô ấy, an ủi cô ấy thì cô ấy sẽ đáp lại."

"Kết quả cô ấy lại nhận ra bản thân là lesbian khi trúng tiếng sét với một cô gái. Cô ấy nhận ra lần yêu đương đầu tiên đó bản thân không hề thật tâm."

Spring lẳng lặng nghe, nàng biết hiện tại Denis không cần người khuyên.

"Tôi từ bỏ, thật tâm xem cô là anh em, giúp cô ấy theo đuổi người yêu, sau đó tôi có tình cảm và đồng ý hẹn hò với một chị khoá trên xinh xắn."

"Thật bất ngờ, chị khoá trên lại là chị gái Hime. Cô ta cùng với người mà Hime thích hãm hại cô ấy. Cả hai người họ chỉ vì thích tôi mà hại cô ấy. Là tôi hại cô ấy!"

"Sau đó tôi không nghĩ đến chuyện hẹn hò nữa."

Denis cười nhạt, nước mắt không kiềm được mà rơi trên gương mặt tuấn tú.

"Đến tận năm 30 tuổi, tôi nghe lời mẹ nuôi, miễn cưỡng đi xem mắt thì cả gia đình... cả gia đình tôi đều gặp chuyện..."

"Đó không phải lỗi của anh."

"Sao lại không phải tại tôi!?"

Denis gần như gào lên. Tất cả sự đau khổ mà anh đã kiềm nén rất lâu cuối cùng cũng như bong bóng vỡ tung ra.

"Tôi thích Hime, Hime gặp chuyện. Tôi hẹn hò với người khác, Hime gặp chuyện. Tôi độc thân, Hime bình an. Tôi đi xem mắt, Hime mất trong đêm, cả gia đình tôi cũng gặp nạn!"

"Rõ ràng ông trời đã cảnh cáo tôi ngay từ đầu, rằng tôi không nên dính đến tình yêu. Nhưng tôi không nhận ra!"

Denis ôm mặt, khóc đau đớn.

"Là do tôi! Là do tôi..."

Spring cố gắng dùng lời nói để đả động Denis nhưng anh dường như không nghe thấy, chỉ gào khóc, luôn miệng nhận tất cả lỗi lầm về phía mình.

Nàng không có thân thể, không thể chạm vào Denis được. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Spring chợt nhớ đến Quang Triệt Anh, vội tra tìm vị trí của hắn, thấy hắn đang mua đồ ở siêu thị cách bệnh viện này 10 phút đi taxi thì lập tức gửi tin nhắn cầu cứu.

Tầm 5 phút sau cửa xe bật mở...

"Denis!"

Quang Triệt Anh thở hổn hển nhìn vào trong xe, kinh ngạc nhìn Denis đang run rẩy ôm lấy bản thân. Hắn không đứng quá lâu, nhanh chóng lên xe, đóng cửa lại, ngăn những ánh mắt tò mò đang chuẩn bị nhìn vào...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.