Sau khi thông báo tin tức xong, Alfonso im lặng mỉm cười. Lúc Hosea mời ông có dặn nhất định phải đưa đám nhóc thí sinh này đi cùng, mặc dù trong lòng ông cảm thấy kỳ lạ, nhưng cũng không nghĩ gì nhiều.
Ngược lại, Hosea dặn dò nhất định phải đưa cả Kỷ Sùng đi, điều này làm ông để ý hơn nhiều. Chỉ cần có hi vọng lấy được công nghệ không gian, dù Kỷ Sùng không muốn đi ông cũng trói người tha đến tận nơi.
Ăn xong thấy Kỷ Sùng tiến vào sân, Alfonso liền nhanh chân đi theo.
Trong bóng đêm, người đàn ông đứng dựa lưng vào bức tường trắng bạc, miệng ngậm một điếu thuốc, hai tay đút vào túi quần. Ánh mắt sâu thăm thẳm trong màn đêm mang theo nét mê mang vô định, toát lên vẻ cô đơn đến tận cùng.
Alfonso bước tới, gọi tên Kỷ Sùng.
Kỷ Sùng nhìn cái miệng Alfonso đóng đóng mở mở liên tục, nói mười câu thì đến chín câu nhắc đến bữa tiệc nọ, lời ra lời vào nhắc Kỷ Sùng nhất định phải có mặt.
Cuối cùng Kỷ Sùng đành phải đầu hàng, đồng ý đi.
"Kỷ Sùng, cậu đừng trách tôi phiền phức. Giá trị của công nghệ nén không gian không thể nào đong đếm được." Alfonso nghĩ một lát rồi mở miệng: "Xin lỗi cậu."
"Ừ." Kỷ Sùng dập tắt điếu thuốc trên tay, bình tĩnh đáp một tiếng.
...
Trong phòng khách, mọi người đang kể lại chuyện chiều nay gặp Basil trên đường trở về.
Cố Bạch đặt cốc nước trong tay xuống, chợt nhớ đến lời Basil nói lúc ấy, hình như hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-omega-a-nhat-toan-vu-tru/3328960/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.