Horis nhìn em trai mình bằng nửa con mắt. Từ sau khi anh lên nắm quyền lực trong tay đến nay, đã không còn kẻ nào dám dùng giọng điệu này nói chuyện với anh, ngoại trừ Hosea. Nhưng anh vẫn dễ dàng tha thứ cho cậu, vì đây chính là đứa em trai được anh cưng chiều: "Em bán công nghệ không gian cho Liên Bang để làm gì?"
Hosea: "Tất nhiên là nói chuyện mua bán làm ăn, kiếm tiền từ túi của bọn họ rồi."
Horis: "..."
Hosea quơ tay, vẻ mặt miễn cưỡng: "Vòng cổ không gian của Hoyt bán ra không ít rồi, nước nào cũng mua về để nghiên cứu phân tích, không sớm thì muộn cũng sẽ khám phá ra bí mật trong đó."
"Bán cho Liên Bang thì cũng coi như là nước phù sa không chảy ruộng ngoài."
"Anh thấy em nói có đúng không, anh trai?"
Horis: "..."
Horis không biết phản bác kiểu gì, bởi bản thân anh cũng có tình cảm đặc biệt với Liên Bang. Anh đã đứng về phía Liên Bang nhiều lần trong các cuộc họp cấp cao Vũ Trụ về xung đột giữa Liên Bang và Rick, không thể không nói lý do riêng của cá nhân anh chiếm không ít phần trong lựa chọn này: "Vậy em đến Cung Silve để làm gì?"
Hosea nhếch môi rồi bĩu bĩu miệng, trêu chọc nói: "Đúng là đám chó trung thành, người khác không biết em làm gì ở cung Silve, chẳng lẽ anh lại không biết à?"
Horis nhướng cao mày. Một thứ khí chất bẩm sinh của kẻ đứng ở ngôi cao khiến người khác khó thở tràn ra từ vẻ mặt anh.
Hosea khẽ khàng nói: "Em chỉ muốn gặp đứa nhỏ. Lúc mới sinh nó bé xíu xiu như thế, bây giờ đã cao hơn cả em rồi."
Vừa nói, anh ta vừa quan sát vẻ mặt Horis. Mặc dù Horis che giấu rất cẩn thận, nhưng anh ta vẫn nhìn ra đáy mắt hoàng đế nổi lên rung động nhè nhẹ.
Quả nhiên, khi nhắc đến Kỷ Dung, vẻ mặt thờ ơ lạnh lẽo của Horis đã có chút biểu cảm. Hosea mỉm cười nói với người đàn ông nghiêm nghị trước mặt: "Ba ngày nữa em tổ chức một bữa tiệc sinh nhật, mời toàn bộ các sinh viên đến Hoyt thi đấu cơ giáp tham dự, trong đó có cả Kỷ Dung. Nếu anh thực sự muốn gặp nó thì nhớ đến đấy!."
Horis: "..."
Hosea cười khẽ, anh ta biết người đàn ông này đang lo lắng điều gì. Đôi mắt hoa đào xinh đẹp nhìn thẳng vào Horis và nói: "Đừng lo lắng, đây là bữa tiệc hóa trang. Anh có thể đeo mặt nạ và, ừm, mặc một bộ đồ bình thường hơn chút? Cũng không bắt anh phải lên phát biểu đâu. Sinh nhật em cơ mà, chẳng lẽ anh không đến ư?"
Horis im lặng, tất nhiên là anh sẽ đến. Năm nào anh cũng tham dự sinh nhật của đứa em trai này, năm nay cũng không ngoại lệ.
"Bệ hạ, nguyên soái Hans đến rồi..." Một người lính bước vào, bẩm báo sau khi cúi chào một cách cung kính.
Anh lính vừa dứt lời, đôi mắt long lanh của Hosea lập tức hiện lên vẻ chán ghét.
"Hừ, chó của anh đến rồi..." Hosea cố tình dùng giọng nói gay gắt, không hề tránh né những binh lính ở cạnh: "Em đi trước đây."
Horis nghe thấy anh ta nói vậy thì nhướng mày, nghiêm khắc răn dạy: "Trẫm biết tại sao em ghét cậu ta. Người hạ lệnh bắt giữ các sinh viên tham gia biểu tình là trẫm. Em nên nhớ là cậu ta trung thành với trẫm, việc cậu ta làm là do trẫm cho phép làm."
Rõ ràng đây không phải một chủ đề vui vẻ gì cho cam. Hosea kiềm chế những cảm xúc trực chờ bùng nổ, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Horis, kìm lại toàn bộ những câu hỏi suýt tuôn ra: "Em về đây."
Nói xong, anh ta quay người rời khỏi cung điện.
"Điện hạ, bây giờ ngài... về nhà chứ?"
Hosea xua tay: "Đến CLUB đi."
Sau khi lên xe, Hosea quay lại nhìn thật sâu vào cung điện Hoyt như một chiếc lồng giam khổng lồ.
Tuần trước, Hans ra lệnh bắt giữ các sinh viên tham gia biểu tình, khi ấy, anh ta cũng có mặt. Anh đã tranh cãi nảy lửa với Hans. Anh ta biết tên nhóc Hans này luôn trung thành và ủng hộ tuyệt đối sự thống trị bằng hoàng quyền của anh trai anh. Có điều hắn ta chỉ trung với Horis, chứ không phải là trung với quốc gia dân tộc.
Những năm đầu khi anh trai anh vừa mới thừa kế ngai vàng, quân đội nắm giữ toàn bộ các sự vụ triều chính. Mỗi cuộc chính biến của quân đội là một lần thử thách nguy hiểm đến tính mạng của anh trai và anh, phải dùng bốn chữ "đầu sóng ngọn gió" mới miêu tả hết tình trạng bấp bênh của hai người khi ấy. Đến giờ những cơn ác mộng vẫn quấy rầy anh, ác mộng về việc Horis gặp nguy hiểm.
Hosea ghét hoàng quyền. Bố mẹ anh chết trong một tai nạn xe, anh cả của anh bị đầu độc từ khi còn nhỏ dẫn đến sức khỏe suy kiệt. Mặc dù sau đó, anh ấy đã lên làm hoàng đế, nhưng chỉ sống được thêm một năm đã qua đời. Tất cả những bất hạnh này đều là do hoàng quyền.
Lúc ấy, Horis hoàn toàn không muốn kế vị, thế nhưng đám tai to mặt lớn trong triều nhất quyết không ủng hộ việc tái cơ cấu bộ máy lãnh đạo, vì nó ảnh hưởng đến quyền lợi của chúng. Lũ khốn ấy đã bắt cóc Hosea để đe dọa Horis. Cuối cùng, Horis không thể không chia tay người mình yêu và về nước.
Sau khi trở về, Horis mới biết mình đang mang thai. Sau đó, anh ấy đã sinh ra Kỷ Dung. Cuối cùng, anh phải cậy nhờ đến anh cả đang kiên cường tại vị để gửi Kỷ Dung cho Kỷ Sùng rồi cắt liên lạc hoàn toàn với đối phương.
Anh cả qua đời, Horis bị ép kế vị và trở thành người bị khống chế. Đám đại thần trong triều tranh giành quyền lực, Horis liền biến thành một quân cờ trên bàn cờ của chúng. Bọn chúng ngạo mạn hất hàm sai khiến anh trai anh, mà Horis cũng chỉ đành chấp nhận từng yêu sách của chúng, không ngừng hạ lệnh, trở thành một hoàng đế bù nhìn đích thực.
Ngày nào Hosea cũng lo lắng, sợ anh trai anh bị kẻ khác bắt nạt, sợ rằng khi gặp lại nhau anh không nhìn thấy anh trai mình mà chỉ thấy một thi thể nằm đó.
Thời gian ấy, anh gặp được một nhóm người chung chí hướng, hiểu được thế nào là tam quyền phân lập, chế độ quân chủ lập hiến, trong lòng anh như có một ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt, khiến dòng máu nóng trong anh sôi sục. Từ ấy trong anh bừng nắng hạ, anh đã có mục tiêu của riêng mình.
Sau đó, tình hình trên triều ngày càng căng thẳng quyết liệt. Chỉ ba năm kể từ khi Horis lên ngôi đã diễn ra bảy lần chính biến. Điều khiến anh ta ngạc nhiên nhất là qua từng đợt chính biến này, anh trai anh dần dần trở thành một vị hoàng đế bệ hạ đích thực.
Sau khi nắm giữ hoàn toàn quyền lực trong tay, Horis thực hiện rất nhiều cuộc cải cách hợp lí ở mọi tầng lớp, ban hành nhiều chính sách đúng đắn đối với từng loại ngành nghề. Sau những lần cải tổ ấy, lời nói của Horis là mệnh lệnh tối cao trên toàn đế quốc, Horis trở thành "thần" của người Hoyt.
Hosea chưa từng phát hiện ra, cho đến khi nhìn thấy ánh mắt sùng bái điên cuồng của mọi người dành cho anh trai mình trong một bữa tiệc, anh ta mới biết sức hấp dẫn của Horis đáng sợ đến mức nào.
Khi đó, trong nước có hai phe cánh tranh đấu vô cùng căng thẳng, ai cũng tưởng rằng lại sắp xảy ra nội chiến đến nơi. Nhưng Horis chỉ gọi người của hai bên đến nói một vài lời, cứ thế hai phe bắt tay giảng hòa với nhau luôn.
Là người tận mắt chứng kiến từ đầu đến đuôi sự việc, tâm hồn mong manh của Hosea nhận được chấn động không nhỏ. Đến giờ nghĩ lại vẫn thấy bàng hoàng, không biết nên vui hay buồn.
Thậm chí anh còn tin rằng người dân đất nước này sẽ phục tùng vô điều kiện bất kỳ mệnh lệnh nào từ Horis cho dù có vô lý đến mức nào đi chăng nữa. Bởi vì anh thực sự phát hiện ra rằng... Horis bất giác đã trở thành một vị "thần", là chỗ dựa tinh thần trong lòng dân Hoyt.
...
Cung Silve.
Giang Nguyên cúi đầu, ngửi mùi pheromone của Kỷ Dung lưu lại trên người mình. Chỉ vì đứng gần nhau mà trên người cậu đã bị nhiễm mùi của Kỷ Dung rồi, mùi vô cùng nồng luôn, đặc biệt rất thơm. Hương tuyết tùng lành lạnh thơm ngát khiến cậu cảm thấy trong lòng hơi phiền muộn.
Giang Nguyên nhìn Kỷ Dung: "Kỷ Dung, xin cậu hãy khống chế pheromone cho tốt vào."
Kỷ Dung sửng sốt ngẩng đầu lên nhìn Giang Nguyên: "Tôi, tôi đã kiềm chế khá ổn đó..."
Cố Bạch ngồi bên trái Kỷ Dung hít hít mùi trong không khí rồi nói: "Đúng đó, mùi của Kỷ Dung rất nhạt, anh không ngửi thấy rõ đâu."
Giang Nguyên sửng sốt, tay đưa lên sờ sờ mũi, chẳng lẽ do mũi cậu có vấn đề ư...
"Vẫn có một ít mùi đấy." Cyril nghiêm túc nói. "Có thể ngửi thấy. Nhưng mà các cậu có thấy mùi của Kỷ Dung hơi bị mạnh quá không? Rõ ràng là một mùi hương rất thơm, nhưng ngửi vào thấy ức chế vô cùng."
"Há há, vờ lờ thật, tui tưởng có mỗi mình tui thấy thế cơ." Lưu Sơn vỗ tay cái bốp, "Lần đầu tiên ngửi thấy mùi pheromone của Kỷ Dung tui còn bị sốc suýt thì xỉu ngang đấy."
Sau đó, Lưu Sơn nói tiếp: "Nhưng mà hôm nay mùi không nồng lắm đâu. Giang Nguyên, em không phải là Beta hở? Sao em ngửi được mùi pheromone vậy?"
Giang Nguyên: "Chắc là em nhầm rồi."
Kỷ Dung cụp mắt nhìn Giang Nguyên, sau đó đột nhiên lấy ra một bình xịt nhỏ từ trong túi xịt vài phát lên người, sau đó giơ tay ra trước mặt Giang Nguyên, hỏi lại: "Giờ thì sao?"
Giang Nguyên: "Không thấy mùi nữa."
"Bình xịt che mùi pheromone? Kỷ Dung, em còn mang cái này theo à?" Ánh mắt Cố Bạch tinh như cú vọ, đã liếc thấy cái tên trên thân lọ rồi.
Bình xịt che mùi pheromone được dùng để che đi mùi trên người các Alpha, nói thẳng ra là lợi dụng sự kết hợp giữa phân tử với phân tử để trung hòa mùi pheromone. Chất này đã được phát minh ra từ lâu nhưng hầu như không có Alpha nào sử dụng chúng.
Dẫu sao thì cường độ mùi pheromone chính là biểu tượng của sức mạnh Alpha, nào có ai che giấu mùi pheromone của chính mình làm gì? Rảnh hay sao?
Kỷ Dung ừ một tiếng, nói: "Giang Nguyên không quen mùi của em, sợ cậu ấy khó chịu nên em mới mua."
Giang Nguyên nghe Kỷ Dung nói thế thì quay ra nhìn anh, chỉ vì cậu mà Kỷ Dung mua cả thứ này, đúng là khổ tâm cho người anh em này rồi.
Làm bạn bè với cậu thiệt thòi cho Kỷ Dung quá.
Giang Nguyên: "...Cũng không cần mua cái này, kiềm chế một chút là được mà."
Kỷ Dung: "...Không sao, cái này dùng tốt lắm."
Cố Bạch ngồi cạnh cười lớn, anh ngửi ngửi mùi thuốc phun trong không khí: "...Không ngờ đó nha Kỷ Dung, em lại thích vị dâu tây à? Mùi thuốc này ngửi ngọt thật đấy, anh thấy như đang đứng giữa một đống đường ấy."
Kỷ Dung len lén nhìn trộm Giang Nguyên, thấy Giang Nguyên ngạc nhiên vài giây rồi quay ra nhìn anh, trong ánh mắt cậu tràn đầy tò mò và nghi hoặc.
Kỷ Dung khóc không ra nước mắt QAQ!
Lúc ở cảng vũ trụ, anh nhìn thấy thuốc che mùi trong một cửa hàng miễn thuế của cảng. Không biết ma nào đưa lối quỷ nào dẫn đường mà anh tự dưng mua một bình, mua xong lại lo không biết Giang Nguyên có thích cái bình khử mùi mà anh mua không, thế là anh giả vờ gửi tin nhắn cho Giang Nguyên hỏi xem cậu thích uống nước vị gì để anh mua cho.
Kết quả là Giang Nguyên...
Tiện mồm bảo vị dâu tây.
Bình che mùi vị dâu tây tất nhiên không hợp lắm với một Alpha. Anh đã do dự rất lâu, nhưng cuối cùng cũng mua rồi. Lúc thanh toán còn bị nhìn chằm chằm một lúc, xấu hổ dã man!
Giang Nguyên bảo cậu ấy thích dâu tây, anh biết phải làm sao bây giờ. Ngay từ đầu Giang Nguyên đã không thích mùi của anh, nếu cả vị thuốc che mùi này Giang Nguyên cũng không thích nữa thì anh biết sống sao!
Dâu tây thì dâu tây!
Mua đi!
Mua ngay và luôn!
Anh mua hẳn một thùng.
Giang Nguyên vỗ vỗ tay lên vai Kỷ Dung, nhỏ giọng: "Hay là cậu mua mùi khác đi... Mùi này không hợp với cậu lắm..."
Kỷ Dung im lặng, sau đó khó nhọc mở lời: "... Tôi thích dâu tây."
Giang Nguyên: "...Cũng được ha."
Kỷ Dung: "Ừ."
Một đám người nhìn chằm chằm vào Kỷ Dung. Bọn họ thật sự không ngờ Kỷ Dung lại có tâm hồn thiếu nữ thế nha. Vị dâu tây này không phải là cái kiểu hồng hồng hường phấn ngọt ngào hay sao?
Một anh đẹp trai soái ngút trời, một Alpha đẹp trai ngời ngời khiến người khác nhũn cả chân lại thích hồng hường như thiếu nữ. Đúng là chả liên quan vẹo gì đến vẻ ngoài của cậu ta hết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]