Kỷ Sùng: Ừm. Thái độ bên quân bộ hơi gay gắt. Đành phải về một chuyến.
Kỷ Dung: Chắc rất bận đúng không ạ? Bố không cần đi đón con đâu phí thời gian, con về trường cùng với bạn luôn. Bố cứ bận việc của bố xong xuôi rồi tính.
Kỷ Sùng đọc tin Kỷ Dung gửi đến: Không phí.
Kỷ Dung thấy bố nhắn lại, đầu mày cau chặt vào, tay gãi gãi trán. Cái gì không phí cơ? Nhưng anh cũng phản ứng lại rất nhanh, ý của bố anh chính là "đi đón con không tốn thời gian".
Kỷ Dung: Thật sự không cần đâu, bố ơi, bạn bè con mà thấy bố thì không hay lắm.
Trên ô tô, đôi mày anh tuấn của Kỷ Sùng không nhịn được nhướng lên, không hay là không hay thế nào?
Kỷ Sùng: Bố biết rồi.
Kỷ Dung nhìn thấy tin nhắn trả lời của bố mới thở ra một hơi. Bố anh mà đến đón anh cái là đảm bảo sau đó các bạn anh sẽ chuyển từ gọi "Kỷ Dung" sang "con của Kỷ Sùng" ngay. Có một người bố quá đỉnh quá tuyệt vời đúng là áp lực như núi, cho dù anh có nỗ lực đến đâu thì người khác cũng chỉ xem anh là "con trai của Kỷ Sùng", giỏi giang ưu tú là việc đương nhiên, tất lẽ dĩ ngẫu vậy.
Kỷ Dung lắc lắc đầu. Anh quay người lại, đang định hỏi Giang Nguyên xem tối nay có muốn lên Stars War làm vài ván hay không thì thấy có sáu cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, trên trán cả đám đều đang viết hai chữ "hóng hớt".
Kỷ Dung:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-omega-a-nhat-toan-vu-tru/3317772/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.