Vì tính đặc thù của thuốc ức chế, ngay khi nó được phát minh ra, chính phủ đã khống chế giá cả ở mức mà người bình thường cũng có thể mua được nhằm quảng bá rộng rãi phạm vi sử dụng của thuốc.
Giá bán lẻ của thuốc ức chế được thống nhất trên toàn vũ trụ là một nghìn đồng vũ trụ một liều. Một Omega bình quân mỗi tháng cần dùng ít nhất ba liều, nghĩa là tốn 3000 đồng, một năm tốn 36.000 đồng. Trong khi đó, lương của người bình thường một tháng khoảng 6000 đồng.
Giang Thiên Tắc rất nghiêm khắc với Giang Nguyên, ông không cho cậu nhiều tiền tiêu vặt. Trước đó Giang Nguyên còn bỏ tiền mua đồ chế tạo mô hình cơ giáp cho Tống Di Thụy. Mặc dù phần lớn số tiền do Thu Cảnh Minh chi, nhưng để hoàn thiện mô hình, Giang Nguyên cũng bỏ ra không ít. Việc mua thuốc ức chế một năm cho Thu Cảnh Minh với cậu hiện tại là một khoản chi lớn.
Kế Dương tiện thể giảm giá 20% cho cậu, Giang Nguyên cảm động cực kỳ.
"Giảm giá được à?" Giang Nguyên hỏi lại lần nữa cho chắc.
Kế Dương thấy Giang Nguyên hỏi lại thì gật gật đầu rồi vênh cằm lên: "Cho cậu chiết khấu giá gốc không qua trung gian."
Giang Nguyên gãi đầu: "Thế thì lúc nào có tiền tôi mua của cậu nhé. Giờ tôi đang không có nhiều tiền lắm."
Kế Dương vỗ ngực, ý là cứ để tui tui bao thầu vụ này: "Ok!"
Hai ngày sau...
Cuối cùng, tàu Nữ Thần Vận Mệnh cũng đến Sao Thủ Đô theo đúng lịch trình. Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-omega-a-nhat-toan-vu-tru/2754205/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.