Trong suốt thời gian buổi lễ, bởi vì cảm giác có ai đó cứ nhìn mình chằm chằm, Giang Nguyên quay đầu lại thì thấy Arlos đang liếc trộm cậu.
Giang Nguyên mỉm cười bỏ qua Kỷ Dung ngồi giữa với sang nói với Arlos: "Xin lỗi cậu, hôm qua làm cậu sợ rồi."
Nghe được những lời này của Giang Nguyên, Arlos càng đỏ mặt hơn, nghiến răng nói: "Không, tôi không sợ!"
Tui là một Alpha, sao có thể bị dọa sợ!
Giang Nguyên nghe thấy thế khẽ gật đầu, cười với Arlos rồi xoay về tiếp tục lắng nghe bài phát biểu trên sân khấu.
Mà Kỷ Dung ở giữa càng ngày càng thấy tồi tệ, có ý gì đây? Anh còn đang ngồi lù lù ở đây mà tại sao lại coi như không thấy, quay sang nói chuyện với Arlos?
Sao cậu không hỏi tại sao mắt anh lại có quầng thâm? Không, có hỏi thì anh cũng không biết phải trả lời thế nào...
Dọa Arlos sợ?
Hờ hờ, anh thấy mặt thằng nhóc này cứ đỏ lên một cách kỳ cục, ai biết trong đầu đang nghĩ cái quái gì, đâu ra cái vẻ bị dọa sợ?
Kỷ Dung liếc sang Arlos vừa đỏ mặt vừa phồng má ngồi bên cạnh, không hiểu tại sao lại thấy ngứa mắt, muốn túm lấy tên này lắc thật mạnh.
Giang Nguyên cũng không biết hai người ngồi bên phải đang nghĩ gì, cậu đang nghĩ xem có cách nào để kiếm tiền mua thuốc ức chế, hôm nay đã là ngày thứ sáu cậu rời nhà đi học, tức là đã qua sáu ngày rồi, cách sinh nhật em trai nuôi Thu Cảnh Minh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-omega-a-nhat-toan-vu-tru/2754193/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.