Nước kho rất khó bảo quản, nếu kho củ sen hoặc kho khoai tây mà ăn không hết thì chỉ nửa ngày là hỏng, trước khi đi làm Tô Du chia hết số củ sen và khoai tây kho còn lại trong nồi cho hai đứa trẻ ăn vặt, không ngờ lại gây ra một trận đ.á.n.h nhau giữa mấy đứa trẻ.
Thời điểm Tô Du tan làm trở về nấu cơm thì đứa trẻ không có nhà, cô vừa nấu xong cháo, đang ngồi tước râu ngô thì nghe tiếng cửa lớn mở, Tiểu Hắc đang nằm ở sảnh chính cũng vẫy đuôi ra đón, cô biết là bọn trẻ đã về, cô ngồi trong bếp hỏi vọng ra: “Là Tiểu Viễn và Bình An về rồi à?”
“Vâng, là chúng con.” Tiểu Viễn thò đầu thò cổ nhìn vào bếp, thấy mẹ của nóc không có ý định ra ngoài, liền kéo Bình An lao vào nhà.
Bình An không vui nhưng cũng không hất tay nhóc ra, đi thẳng vào phòng ngủ của cả hai rồi mới hất tay Hứa Viễn, l.i.ế.m liếm khóe miệng, nhìn nhóc như thể nhìn một đứa ngốc và nói: “Có gì mà phải trốn, lát nữa ăn cơm mẹ mày cũng sẽ thấy thôi, hơn nữa, là Đại Bảo và Nhị Bảo giành đồ của chúng ta trước, đáng lẽ nên đ.á.n.h c.h.ế.t tụi nó.”
Trong phòng không có gương, Hứa Viễn lén vào phòng của mẹ lấy một chiếc gương nhỏ ra, trong gương, bên má trái của cậu nóc bị trầy xước đã bắt đầu đóng vảy máu, nhóc vén tay áo lên nhìn, cánh tay cũng bị cào mấy vết máu, lo lắng nói: “Mẹ không cho em đ.á.n.h nhau, em lại gây chuyện rồi, anh nói xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thap-nien-70-trong-cay-nuoi-con/5075898/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.