Bình An chạy như bay về nhà, đẩy cửa vào rồi lại đóng cửa lại, nhón chân đi để tránh giẫm phải con ch.ó Tiểu Hắc đang vẫy đuôi bên chân, nghe thấy tiếng nói chuyện trong nhà chính, cậu hơi do dự, rồi đi rửa tay rửa mặt trước, mẹ kế của cậu gần đây rất thích sạch sẽ.
“Về nhanh thế?” Tô Du liếc nhìn đứa trẻ vừa vào nhà, thấy khuôn mặt đầy nước thì chỉ vào chiếc khăn treo trên lưng ghế, “Mau lau khô đi, đừng để nước văng vào chậu bột của mẹ.”
“Ờ.”
Đợi đến khi cậu bước đến gần, Tô Du mới phát hiện nửa ống tay áo cậu bị ướt, môi trên còn hơi sưng, vừa gói sủi cảo cô vừa hỏi: “Con đi ăn trứng gà mà còn đ.á.n.h nhau với ai à?”
“Không ăn trứng gà, bà nội lừa con, má hai nói không còn trứng gà nữa. Con không đ.á.n.h nhau, là má hai đạp con, miệng con bị đập vào chum nước chảy m.á.u rồi.” Cậu vừa xắn tay áo lên vừa bắt chước Hứa Viễn gói sủi cảo.
“Cởi áo ra thay đồ đi đã.” Tô Du dùng chân đẩy cậu ra ngoài thay quần áo.
“Không thay, mặc áo ướt mát mà.”
“Không thay thì đừng ăn sủi cảo mẹ gói.” Tô Du đe dọa.
“Phiền phức.” Cậu quay người đi ra, vừa đi vừa cởi áo.
Tô Du đợi cậu vào thì ném cho cậu một miếng bột, rồi hỏi tại sao má hai lại đ.á.n.h cậu, cô sợ có người trút giận lên đứa trẻ đã mất mẹ, bố lại không có nhà này.
Ninh Bình An kể lại từ đầu đến cuối một lượt, cậu không nhớ hết những lời má hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thap-nien-70-trong-cay-nuoi-con/5052524/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.