Xem ra bà mẹ chồng này hôm qua bị dọa không nhẹ, nguyên chủ kết hôn với Ninh Tân được nửa năm, bà mẹ chồng này từ đầu đến cuối chưa bao giờ có sắc mặt tốt với cô, sợ nguyên chủ cắm sừng con trai mình, sợ người mẹ kế này bắt nạt cháu trai. Nguyên chủ ở bên ngoài không dám nói chuyện với đàn ông, bởi vì bà lão này từng theo dõi cô, còn vì cô chào hỏi và cười vài cái với một bạn học nam cũ mà bị bà ta tát thẳng vào mặt ngay tại chỗ.
Chỉ là một người ngoài cuộc trong ký ức thôi, mà cô đã tức đến bốc khói trên đầu.
Tô Du ăn xong một bát cháo trắng, y tá lại đến truyền một chai dịch nữa, cô hỏi người đang chuẩn bị ra ngoài: “Bình An ở nhà hay đi đến nhà bà ngoại thằng bé rồi?”
“Trưa hôm qua ở nhà tôi, chiều thì đi nhà bà ngoại nó, cô xuất viện rồi mau đến đó đón nó về, cô đã chọc cho nó giận bỏ đi thì phải dỗ cho nó về, cô...”
“Thôi được rồi, tôi biết rồi, bà đi đi.” Tô Du thấy bà ta lại sắp giở thói cũ, bèn ngắt lời ngay, cô lạnh lùng liếc nhìn bà ta một cái rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Cô nói chuyện cái kiểu gì thế hả? Nói chuyện với ai đấy? Tiền tiêm t.h.u.ố.c uống t.h.u.ố.c này là do tôi trả đấy nhé, cái mạng này của cô là do tôi cứu đấy.” Tô Du vừa cãi lại, nỗi sợ hãi trong giấc mơ của Triệu Quế Hương lập tức tan biến.
Trong mắt Triệu Quế Hương, Tô Du chỉ có cái vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thap-nien-70-trong-cay-nuoi-con/4912558/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.