Editor: Hannah“Thanh niên trí thức Lâm, lá gan của cô thật lớn.” Vẻ mặt Mãn Nữu ngạc nhiên đánh giá Lâm Ái Thanh, trong thôn không thể nói hàng năm đều có thanh niên trí thức đến nhưng cách năm chắc chắn sẽ có thanh niên trí thức đến, nữ thanh niên trí thức xinh đẹp một chút thì nũng nịu, lên trên trấn phải cần cha cô đạp xe đưa đi mới được.Hơn nữa lá gan còn rất nhỏ, đi lên trấn mà cũng gọi nhiều người cùng đi, gây ảnh hưởng công việc, trong lòng cha cô rất phiền những nữ thanh niên trí thức này.Lâm Ái Thanh đối với Mãn Nữu thích cười rất thích: “Hôm qua tôi từ trên trấn đến đây, đã nhớ đường, một mình đi lên trấn không phải rất bình thường sao?”Quả thật là hết sức bình thường, Mãn Nữu gật đầu, sau đó hai người không còn gì để nói.Lâm Ái Thanh là người trầm mặc ít nói, Mãn Nữu không nói lời nào cô cũng không nghĩ ra lời nào để nói. 
Nhưng thật ra Mãn Nữu rất tò mò về Lâm Ái Thanh chỉ là ngại mở miệng, nữ thanh niên trí thức từ trong thành tới rất kiêu ngạo, khinh thường nông dân chân đất các cô.Nhưng Mãn Nữu không phải là người có thể nghẹn lời, ban đầu còn là chỉ đường, sau đó thì nhịn không được, đầu tiên định hỏi thử, phát hiện Lâm Ái Thanh cũng kiên nhẫn ôn hòa trả lời vấn đề của cô ấy thì lá gan dần lớn lên.Hai người một hỏi một đáp vậy mà rất hòa hợp, khi nói quá hứng khởi Lâm Ái Thanh cũng hỏi Mãn Nữu một ít chuyện của đội sản xuất.Dọc đường đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thap-nien-70-sua-may-keo/4134029/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.