“Cmn, Tô đại thiếu gia, đó là cậu không biết thưởng thức đấy thôi, anh Trương Mộ Cổ đừng quan tâm đến cậu ấy, nào nào nào, chúng ta sang bên kia nói về chuyện lập nhóm đi.”
Vương Phú Quý kéo Trương Mộ Cổ, tới bên khác, hai người càng nói chuyện lại càng vui mừng, kích động quá còn khua chân múa tay.
Nếu không phải ảnh hưởng đến cuộc thi đấu tiếp theo, thì chắc chắn bọn họ sẽ trình diễn một ca khúc luôn đó.
“Em họ, người bạn tên Vương Phú Quý của em, được đấy, thế mà lại là người tu chân.”
Lúc này, trên mặt Thạch Cửu Thiên nở một nụ cười nhìn về phía Tô Thương, tò mò nói: “Em nói em có kì lạ không chứ, thông tin của Vương Phú Quý đã được truyền cho anh, cậu ta xuất thân bình thường, một tháng trước vẫn là công tử bột, làm sao đột nhiên liền biến thành người tu chân được vậy, em họ, em biết có chuyện gì xảy ra không?”
“Ha ha.”
Tô Thương đón nhận ánh mắt của Thạch Cửu Thiên, khẽ cười nói: “Anh họ, anh đừng thăm dò em nữa, em không định giấu anh đâu, chỉ là chưa kịp nói thôi.”
“Không sai, tôi là người tu chân, công pháp tu chân của Vương Phú Quý, là em truyền cho cậu ấy đấy.”
“Ha ha ha!”
Thạch Cửu Thiên nghe vậy, không nhịn cười nói: “Được, được, em họ, anh cảm thấy em không bình thường giống như vẻ bề ngoài của em đó nha.”
“Nói ra thì cũng là, với tư cách là thế hệ sau của Tô Vô Kỵ, sao có thể không tu chân được chứ.”
“Hả?”
Tô Thương khẽ nhíu mày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299448/chuong-1106.html