"Cút."
Thiên Sơn Tuyết lớn tiếng trách móc, ngay sau đó ánh mắt nhìn lên người Tô Thương, không những không tức giận, ngược lại còn mỉm cười nói: "Tô Thương, chuyện đó, anh giải quyết sao rồi?"
Chuyện đó.
Tô Thương đương nhiên biết, Thiên Sơn Tuyết muốn hỏi chuyện gì, anh khẽ cười nói: "Giải quyết được một nửa rồi, trở về anh sẽ nói rõ cho em nghe."
"Ừm."
Thiên Sơn Tuyết gật đầu, dịu dàng cười nói: "Vậy đi thôi, không còn sớm nữa, nên về nghỉ ngơi rồi."
"Được."
Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó dẫn theo A Ly đi đến bên cạnh Thiên Sơn Tuyết.
"Tuyết Nhi, em hồ đồ rồi!"
Lúc này, Mặc Đao nghiến răng nghiến lợi nói: "Tô Thương đã ngủ với Lan Diệu Y, đã làm chuyện có lỗi với em, em không những không trách mắng anh ta, mà còn dịu dàng với anh ta nữa, anh không hiểu nổi mà!"
"Thiếu gia Mặc Đao."
Thiên Sơn Tuyết vẫn không thèm nhìn Mặc Đao, ánh mắt hiện rõ vẻ chán ghét, giọng điệu thản nhiên nói: "Chuyện giữa tôi và Tô Thương có liên quan gì đến anh?"
"Xin khuyên anh một câu, chuyện nhà chúng tôi, tự chúng tôi giải quyết, anh đừng như chó mà lại thích bắt chuột, xen vào chuyện người khác!"
"Anh..."
Mặc Đao trợn tròn mắt, thật sự không thể nào hiểu được.
Dựa theo logic bình thường mà nói, thì người Tuyết Nhi nên căm hận phải là Tô Thương mới đúng, hơn nữa còn phải cảm kích người đã báo tin cho cô ấy, người cho cô ấy thấy được bộ mặt thật của Tô Thương chứ.
Nhưng con m* gì vậy, chuyện này là sao đây, tại sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299398/chuong-1056.html