“Ha hả, cái gì mà không nghĩ cẩn thận chứ?”
Lan Diệu Y liếc mắt một cái đã nhìn thấu suy nghĩ của Tô Thương, cô ta nói thẳng: “Anh sợ tôi giả vờ đồng ý với anh, sau đó sẽ tìm cơ hội mở Tà Linh thạch đúng không?”
“Có vấn đề thì anh cứ nói thẳng ra là được, không nên quanh co lòng vòng, anh thật sự là một tên đàn ông gian xảo.”
Lan Diệu Y ghét bỏ mắng mỏ, sau đó nói: “Lan Diệu Y tôi, từ trước đến nay đều là một lời đã nói ra nhất định sẽ không rút lại.”
“Tôi đã hứa với anh thì tôi nhất định sẽ tuân thủ lời hứa, nhưng mà anh đã lo lắng, vậy thì cứ theo lời anh nói, bố trí một cấm chế.” Lan Diệu Y chân thành nói.
“Cảm ơn cô.”
Người ta là một cô gái hào sảng như vậy, ngược lại có vẻ như anh đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.
Có điều Tô Thương không bao giờ làm những chuyện không nắm chắc, nói lời cảm ơn xong, anh lập tức bấm quyết ngón tay, bắt đầu bố trí cấm chế.
Một khí cấm chí được bố trí thành công, cho dù Lan Diệu Y có muốn đổi ý thì cũng không có cách nào thả tử khí ra.
Anh bố trí cấm chế cần phải tiêu hao một trăm viên Thạch Năng lượng, tối thiểu phải là người có cảnh giới Trúc Cơ mới có thể đánh vỡ.
Lan Diệu Y chỉ là Thần Tông đỉnh phong, cô ta không có năng lực này.
A Ly ở bên cạnh bảo vệ, cấm bất cứ kẻ nào đến gần Tô Thương.
Về phần Lan Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299381/chuong-1039.html