“Hôm nay tôi muốn anh chết không yên ổn.”
Lan Diệu Y nghiến răng nghiến lợi, sau đó vừa động suy nghĩ, một viên đá lớn cỡ bằng quả trứng gà, liền từ trong cơ thể cô ta thoát ra, lơ lửng giữa không trung, tản ra tử khí kinh khủng.
"Tử khí?"
Tô Thương thấy vậy, nụ cười bỉ ổi trên khuôn mặt lập tức biến mất, thay vào đó là một vẻ nghiêm túc, cười lạnh nói: "Ha ha, đá Tà linh quả nhiên ở trên người cô."
"Tô Thương!"
Đá Tà linh trên đỉnh đầy Lan Diệu Y, mặt trầm như nước: "Tôi đã dùng chí bảo, niêm phong gian phòng này."
"Bây giờ có xảy ra động tĩnh lớn đến đâu, người bên ngoài cũng không phát giác được!"
"Hơn nữa, tôi niêm phong cực kỳ kiên cố, cho dù là cao thủ Thần tông đỉnh phong, cũng không có cách nào đánh vỡ!"
Ánh mắt Lan Diệu Y sát ý ngập trời: "Không có lệnh của tôi, anh đừng hòng trốn ra ngoài, chịu chết đi!"
Vừa nói xong, Lan Diệu Y đột nhiên ra tay.
Cô ta không tiếp tục ẩn giấu thực lực của mình nữa, mà mượn nhờ đá Tà linh, tử khí u ám khi cô ta ra tay, chèn ép không gian!
Tô Thương thấy vậy, ánh mắt run lên, anh tự mình hiểu được, tất nhiên sẽ không cùng Thần tông đỉnh phong một chọi một được.
"Đợi đã!"
Thế là Tô Thương mở miệng nói: "Lan Diệu Y, tôi biết tung tích của người thành lập tông phải Quỷ Minh Tông!"
"Hửm?"
Lan Diệu Y nghe vậy, đột nhiên dừng tay, nhíu mày nhìn về Tô Thương lạnh lùng nói: "Quỷ Minh Tông đã biến mất hơn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299366/chuong-1024.html