Lý Vinh lễ phép trả lời, sau đó liền dẫn ba tên cao thủ địa tông bị thương nặng kia, vội vàng rời khỏi phòng..
“Lan Diệu Y…”
Tô Thương khoanh chân ngồi ở trên giường, đọc thầm một lượt tên của lâu chủ, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, có chút hứng thú với cái tên này..
Trời sinh đã là thần tông.
Nghe ý của quản lý, cũng không phải là người khác đề hồ quán đỉnh*, sinh ra đã là thần tông.
*Từ ngữ này được dùng để ví dụ một khi trí tuệ khơi mở thì con người có thể trừ phiền não vô minh, được thanh tịnh sáng suốt. Bởi thế nó còn có nghĩa là giúp cho người học khai ngộ một cách mau chóng.
Đây không phải thiên phú dị bẩm, hoàn toàn là lừa mình dối người.
Khá lắm, vừa ra đời đã là thiên tài đứng đầu rồi, một cảnh giới mà cả đời người bình thường cũng không cách nào đạt được.
Tô Thương lại muốn gặp Lan Diệu Y này, xem xem người trời sinh đã là thần tông, có cái gì đặc biệt.
...
Lúc này.
Tầng cao nhất của Xuân Quang, bên trong có một cái phòng, có thể quan sát được toàn bộ Võ Đang cổ trấn.
Các phòng bên trong, tràn ngập khí thể màu xám, bao quanh hết cả phòng.
Đây chính là tử khí, một luồng tử khí tinh khiết rất lớn, đang phát ra uy thế rất kinh khủng.
Ở giữa phòng, có một cái đài hình tròn, có một người con gái mặc áo xanh, ngồi khoanh chân trên đài tròn đó.
Dung mạo cô ta, có thể nói là tuyệt, cho dù so sánh với Lý Nguyệt, thì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299358/chuong-1016.html