Chương trước
Chương sau
Lý Vinh lộ vẻ không vui, nhưng không biết thân phận Tô Thương cho nên không tức giận, sợ sẽ chọc phải người thừa kế của ngọn núi nổi tiếng thần bí nào đó, vì thế cười nói: "Lan Diệu Y là chiêu bài của Xuân Quang Lâu chúng tôi, lúc nãy tôi đã nói, người bình thường nhìn thấy cô ấy một lần thôi đã rất khó rồi, cô ấy sẽ không đến phục vụ ngài đâu."  
"Ha ha!"  

Tô Thương nghe anh ta nói như vậy, thoáng chốc hừ lạnh một tiếng, vô cùng tức giận nói: "Đồ chó, con mắt nào của cậu nhìn ra tôi là người bình thường vậy?"  
"Ông đây cho cậu thêm một cơ hội nữa, cậu hãy mau chóng đi tìm Lan Diệu Y đến đây. Đêm nay ông đây muốn chơi hoa khôi!" Tô Thương lỗ mãng nói.  

Chơi Hoa Khôi?  
Mẹ kiếp!  
Thẳng thắn như vậy luôn sao?  
Ba tên cao thủ cảnh giới Địa Tông bên cạnh nghe được những lời này, nhất thời lộ ra vẻ tức giận, bọn họ nôn nóng muốn dạy dỗ cho Tô Thương một trận, thế nhưng lại bị Lý Vinh ngăn cản.  
“Vị thiếu gia này, có lẽ cậu đã bế quan tu luyện quá lâu, nên không biết chuyện của giới luyện võ rồi, tôi sẽ nói với cậu một chút về cô gái tên Lan Diệu Y.”    
Lý Vinh vừa cười vừa nói: “Hoa khôi Lan Diệu Y của chúng tôi, quốc sắc thiên hương, đẹp nghiêng nước nghiêng thành.”   
“Hơn nữa, Lan Diệu Y thể chất đặc biệt, trời sinh đã là cao thủ thần tông, vừa ra đời liền có một luồng khí tức mờ ảo bao quanh, kinh động đến toàn bộ giới luyện võ.”   
Lý Vinh nói tiếp: “Bây giờ, tiểu thư Lan Diệu Y tròn đôi mươi, mà đã đặt chân đến thần tông đỉnh phong, Xuân Quang Lâu này, chính là cô ấy tiếp quản.”  
“Mà tôi chỉ là một quản lý nhỏ thôi, thiếu gia, cậu xem làm sao thì tôi có thể mời được cô ấy đến đây?”    
“Sinh ra đã là cảnh giới thần tông sao?”    
Tô Thương khẽ nhíu mày, trong lòng quả thật rất ngạc nhiên, nhưng lại đùa giỡn nói: “Tôi mặc kệ thân phận của cô ta là gì, hôm nay tôi đây muốn “chơi” cô ta, bảo cô ta cút ra đây cho tôi!”   
“Ép người quá đáng, tên ranh này, cậu muốn làm nhục lâu chủ của chúng tôi sao, đúng là không biết, sống chết là gì!”   
“Thân phận của lâu chủ cao quý, cao cao tại thượng, cậu là ai chứ, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga à!”  
“Xuân Quang Lâu chúng tôi, không phải dễ ức hiếp, mà lại để cho tên chó má nhà cậu được đà lấn tới đâu!”   
Ba tên cao thủ địa tông, thật sự không nhịn được nữa, cùng nhau ra tay lao tới Tô Thương.  
Lần này, Lý Vinh cũng không ngăn cản, mà đứng ở một bên quan sát, ông ta muốn để ba người này thăm dò thực lực của Tô Thương một chút  
Ầm!  
Ầm!  
Ầm!  
Kết cục đúng như mong đợi, địa tông thôi mà, Tô Thương khinh thường, khua tay một cái, liền đánh bay cả ba tên địa tông kia luôn.   
Sau vài giây đồng hồ, cơ thể ba người kia đập vào tường, thi nhau phun ra một vũng máu đỏ ngòm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.