"Tôi đi theo bên cạnh ông ấy cũng nhận được một ít lợi ích, không ngừng khôi phục sức mạnh, trí nhớ cũng theo đó mà khôi phục theo."
"Hóa ra tôi vốn dĩ là Tiên Đế ở khu vực bên ngoài, bởi vì bị kẻ địch tính kế cho nên mới trọng thương mà chạy trốn đến trái đất."
Tô Ma nói: "Mấy năm đó, tôi và ông cố của cậu sớm chiều luôn ở cạnh nhau, xem như là anh em chí cốt, tình cảm của đôi bên vô cùng tốt, cho nên tôi đã không lựa chọn rời đi."
"Hơn nữa, tình trạng vết thương của tôi cũng khá nặng, cần phải tu dưỡng từ từ, cho nên tôi tiếp tục ở lại bên cạnh Tô Vô Kỵ."
"Sau đó, Tô Vô Kỵ ngưng kết Kim Đan, bước vào cảm giới Kết Đan, chịu đựng đủ mọi sự quấy nhiễu của những điều kỳ lạ đó."
Tô Ma nghĩa khí ngút trời nói: "Ông ấy là anh em của tôi thì sao tôi có thể ngồi yên mặc kệ cho được."
"Chỉ là không rõ mà thôi, nếu tôi ở trạng thái toàn thịnh, điều khiển tháp Hư Không thì chỉ trong chớp mắt là đã có thể phá vỡ quy luật do những Tiên Đế khu vực bên ngoài bày ra, giúp cho trái đất không còn những điều kỳ lạ đó nữa, ai ai cũng đều có thể tu chân được!"
Tô Ma cười khổ nói: "Nhưng mà, tình trạng vết thương của tôi quá nặng, vòng tay lưu trữ cũng bị kẻ địch đánh nát, trên người lại không có bảo vật quan trọng khác, chỉ có tháp Hư Không là có thể áp chế những điều kỳ lạ đó."
"Bởi vậy, tôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299345/chuong-1003.html