Chương trước
Chương sau

Thời gian không còn sớm nữa, cậu ấy phải nhanh chóng tới Võ Đang cổ trấn, uống thánh dược chữa thương, tránh chậm trễ trận đấu ngày mai.  
Thạch Cửu Thiên vừa đi không bao lâu, một thanh niên người mặc trường bào đen đột nhiên xuất hiện.  

Người này chính là thiếu sơn chủ trốn sâu trong mây mù, Mặc Đao công tử.  

Lúc này.  
Mặc Đao thấy thi thể Quỷ Ảnh, sắc mặt âm trầm đáng sợ, trong lòng càng hối hận.  
“Đáng ghét!”  
“Nhầm rồi!”  
“Chuyện lớn như thế, vậy mà lại nhầm!”  
Mặc Đao nghiến răng nghiến lợi, tức muốn hộc máu nói: “Thạch Cửu Thiên ở đường đua thứ bảy căn bản không phải Thái Sơn Thạch Cửu Thiên!”  
“Người kia chẳng qua trùng tên với cái tên Thạch Cửu Thiên nổi tiếng kia thôi, đến từ một đỉnh núi nhỏ bé, thậm chí còn chẳng phải danh sơn, thực lực nhỏ yếu bất kham, vừa mới bước vào cảnh giới Thiên tông mà thôi, tôi chỉ cần một ngón tay là có thể giết chết cậu ta, không hề tạo thành chút uy hiếp nào với tôi cả!”  
Mặc Đao oán hận nói: “Đáng tiếc quá, tôi chỉ vì thế mà mất đi một thủ hạ trung thành!”  
“Tuy nhiên, Quỷ Ảnh à, đây cũng coi như cậu trả giá cho sai sót của mình, nếu cậu điều tra rõ ràng thì đã không có việc như hôm nay rồi, thôi vậy, để tôi tiễn cậu đi đoạn đường cuối cùng!”  
Mặc Đao nhìn về phía thi thể Quỷ Ảnh, hơi giơ tay, liền có một làn khí màu đen trào ra, nháy mắt bao vây Quỷ Ảnh, gần như ngay lập tức, ăn mòn thi thể Quỷ Ảnh không còn một mảnh, xương cốt cũng không dư lại……  
Sau khi tiến Quỷ Ảnh đi, sắc mặt Mặc Đao u ám, cảm thấy lần này quá mệt rồi.  
“Không ngờ Thạch Cửu Thiên lại mạnh như vậy, dĩ nhiên có thể giết Thần tông trung kỳ, nếu tôi muốn lấy được vị trí đầu tiên, vẫn phải giải quyết cậu ấy trước mới được.”  
Mặc Đao lẩm bẩm, nhưng rồi lại phủ định nói: “Không đúng, nhìn thương thế của Quỷ Ảnh, hẳn là bị lưỡi dao sắc bén chém đứt đầu, mà Thạch Cửu Thiên không sử dụng vũ khí, tuyệt học là Thái Sơn Hoành Luyện, thân thể kim cương bất hoại, nói như thế, giết Quỷ Ảnh là một người khác?”  
“Cũng đúng, đường đường là đệ nhất thiên kiêu Thái Sơn, Thạch Hạo Hãn sao có thể để cậu ấy ra ngoài một mình được, chắc chắn sẽ có người bảo hộ bên cạnh.”  
Nghĩ đến đây, Mặc Đao thở một hơi nhẹ nhõm, ngược lại cười nói: “Nếu Thạch Cửu Thiên không ở đường đua thứ bảy, vậy đường đua thứ bảy kia, không ai ngăn được tôi nữa.”  
“Buổi chiều tôi đã điều tra rõ ràng cả rồi, mấy chục người ở đường đua thứ bảy này, tôi gần như biết rõ hết, chỉ có hai người đến từ danh sơn, cảnh giới Thiên tông cấp đỉnh phong, tôi không sợ, cho dù hai tên đó có liên thủ cũng chẳng phải đối thủ của tôi.”  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.