“Vậy thì tốt.”
Tô Dực Cân gật đầu nói: “Em trai, cha và ông nội vẫn đang ở dưới mật thất tu luyện, em đi chào tạm biệt bọn họ chứ?”
“Vốn dĩ em cũng muốn đi, nhưng giờ nghĩ lại, vẫn thôi đi vậy, tránh làm cho bọn họ lo lắng.”
Tô Thương khẽ cười nói: “Đợi em trở về rồi, lại gặp bọn họ, chị, chị giữ bí mật giúp em nhé.”
“Được, dù sao bọn họ biết rồi, cũng không giúp được gì.” Tô Dực Cân khẽ gật đầu, sau đó hiếu kỳ hỏi: “Em trai, tiện nói cho chị biết át chủ bài của em là gì không, vậy mà lại có thể khiến cho em tự tin đến vậy, thậm chí còn khiến em có thể khiêu chiến với toàn bộ giới luyện võ luôn.”
“Ha ha.”
Tô Thương không hề giấu diếm, thành thực nói: “Chị, tối hôm trước, ở Giang Bắc xảy ra hiện tượng sấm sét, chị có biết không?”
“Ừm, chị có xem trực tiếp, quá đáng sợ rồi, ở trong tầng sấm sét đó hình như còn có một con hồ ly đang độ kiếp.”
Tô Dực Cân nói tiếp: “Nhưng mà, nhà chức trách đã tuyên bố rồi, nói đó chỉ là ảo ảnh gây ra bởi khúc xạ ánh sáng mà thôi, tất cả chỉ là ảo ảnh, trên thực tế không có tầng sấm sét nào cả, cũng không có cái gọi là hồ tiên.”
“Không.”
Tô Thương lắc đầu nói: “Chị, đó là thật đó, hồ ly độ kiếp chính là do em nuôi, bây giờ cô ấy đã là trúc cơ thành công rồi, lực chiến đấu có thể trấn áp được thần tông, có cô ấy, em mới dám trực diện đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299279/chuong-937.html