Hai người đi rồi, Lý Kỳ Kỳ cười nói: “Anh rể, anh có lộc ăn lắm đây.”
“Ha ha, tôi chưa từng hưởng qua tay nghề mẹ vợ, hôm nay vừa vặn thử một lần.”
Tô Thương nhẹ nhàng cười, sau đó đi tới, đoạt khoai tây chiên của Lý Kỳ Kỳ.
“Anh!”
Lý Kỳ Kỳ đi dép lê đứng lên, thở hổn hển nói: “Đồ ăn vặt của em vợ anh cũng đoạt, có biết xấu hổ không hả!”
“Buổi sáng chưa ăn cơm, lót dạ trước đã.”
Tô Thương vừa ăn vừa nói: “Cô bán đứng tôi, nói chuyện đêm đó cho mẹ vợ, nửa gói khoai tây chiên này, coi như cô bồi tội đi.”
“Hừ!”
Lý Kỳ Kỳ bĩu môi, thấy khoai tây chiên sắp bị ăn hết rồi, không tiếp tục đề tài này nữa, mà hỏi: “Anh rể, em trai Tinh Hà của tôi đâu rồi, mấy ngày không gặp cậu bé, ôi có chút nhớ rồi.”
“Cô muốn nó đưa cô đến chợ đen Cửu môn đánh cướp à?” Tô Thương hỏi ngược lại.
“Cái…… Cái gì đánh cướp.”
Lý Kỳ Kỳ vội vàng giải thích: “Chuyện trước đó không liên quan gì đến tôi cả, là cậu bé quyết chí muốn làm tội phạm.”
Tô Thương cười nói: “Được rồi, không cần giải thích, không nhắc tới những chuyện đó nữa, Tinh Hà đang ở trang viên Tô gia, nếu cô muốn gặp nó thì tới đó đi.”
“A ừm, anh rể, tôi đi trước đây.”
Lý Kỳ Kỳ cười nói, gấp không chờ nổi muốn đi tìm Tô Tinh Hà, cô ta đã có thể trông cậy vào Tô Tinh Hà đưa cô ta đi thăng cấp rồi.
“Cô không ở lại ăn cơm trưa à?”
“Không ăn, cơm mẹ tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299240/chuong-898.html