Chương trước
Chương sau
Tô Thương dõng dạc nói: "Tương lai không lâu, các thầy thuốc của Dược Vương Điện chúng ta đi ra ngoài, hành tẩu trong giới luyện võ, cho dù chỉ là một tay trói gà không chặt vẫn sẽ nhận được sự tôn trọng của các đại thế lực, bọn họ sẽ kính trọng chúng ta từ tận đáy lòng, không dám có chút lỗ mãng nào!"  

Đây là...  

Cảnh tượng mong muốn đây rồi!  
Mọi người nghe nói như vậy, ai nấy cũng đều thay đổi sắc mặt. Bọn họ đầu tiên là sợ hãi ngạc nhiên, sau đó là trở nên mừng rỡ như điên, kích động quỳ trên mặt đất, lại soạt một cái hô vang điện chủ thần uy thêm lần nữa.  
Nhất là Trương Trọng Ngu, ánh mắt kích động đến nổi đỏ lên, hốc mắt cũng đã rưng rưng nước mắt.  
Trong thiên hạ, ai cũng kính trọng y sư Dược Vương Điện.  
Đây là chuyện mà Trương Trọng Ngu có cực khổ cả đời cũng không làm được. Nhưng bây giờ điện chủ lại nói, lập tức sắp thực hiện được, ông ta đương nhiên vui mừng đến chảy nước mắt.  
Đối với con át chủ bài mà Tô Thương nói, Trương Trọng Ngu cũng không hỏi nhiều, bởi vì ông ta biết rằng, điện chủ chắc chắn sẽ không nói dối.  
"Điện chủ."  
Bỗng nhiên, Trương Trọng Ngu nghĩ tới một chuyện, vì thế nói: "Vào khoảng thời gian trước, đã từng có mấy thế lực nhất đẳng liên hợp lại với nhau để gây áp lực cho Dược Vương Điện chúng ta, chèn ép bắt chúng ta đưa cho họ một nhóm tài nguyên tu luyện."  
"Vốn dĩ tôi đã từ chối, trong những thế lực nhất đẳng đó, thực lực mạnh nhất chỉ có Thiên Tông đỉnh phong, cho nên tôi có thể đối phó một cách dễ dàng."  
Trương Trọng Ngu nhắc tới chuyện lúc trước, cắn răng nói: "Nhưng những thế lực nhất đẳng kia, lúc uy hiếp Dược Vương Điện lại mượn danh gia tộc Tây Môn ở Côn Luân."  
"Về sau sau khi tôi điều tra một hồi thì mới biết được, thì ra bọn họ đã sớm trở thành thế lực quy thuộc gia tộc Tây Môn rồi, bọn họ gây áp lực với chúng ta, chèn ép bắt chúng ta giao ra tài nguyên tu luyện chính là chủ ý của gia tộc Tây Môn."  
Trương Trọng Ngu nói tiếp: "Trong mấy trăm năm qua, Dược Vương Điện của chúng ta chỉ cung cấp tài nguyên miễn phí cho ba thế lực, đó chính là vùng núi tế trời, vùng núi giữa biển và núi, vùng núi nơi thâm sâu vân vụ."  
"Mặc dù chúng ta cung cấp miễn phí, nhưng vì để ổn định giới luyện võ mà ba thế lực đó tuyên bố với bên ngoài rằng bọn họ đã bỏ tiền ra mua, hơn nữa còn sẽ bảo vệ Dược Vương Điện chúng ta, và cảnh cáo các thế lực danh vọng nổi tiếng phải tuân thủ theo quy tắc, không được cưỡng đạt."  
Trương Trọng Ngu nói: "Thế cho nên, Dược Vương Điện chúng ta cũng vui vẻ chấp nhận, giữa chúng ta với ba thế lực lớn xem như là đôi bên cùng có lợi."  
"Thế nhưng gia tộc Tây Môn, Côn Luân lại không hề nằm trong phạm vi cung cấp tài nguyên miễn phí của chúng ta, nhưng gia tộc Tây Môn cũng không dám chèn ép Dược Vương Điện một cách công khai, nếu không bọn họ sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người."  
"Cho nên bọn họ mới tìm đến mấy thế lực nhất đẳng, lấy bọn họ làm lá chắn bên ngoài, cuối cùng, dược liệu nhận được chắc chắn sẽ thuộc về gia tộc Tây Môn hết toàn bộ."  
Trương Trọng Ngu thở dài một hơi nói: "Gia tộc Tây Môn quá mức lớn mạnh, gần như có thể so sánh với ba thế lực lớn, thế cho nên tôi mới nghĩ tới nghĩ lui rồi sau đó lựa chọn thỏa hiệp, đồng ý với những thế lực nhất đẳng kia."  
"Nhưng lòng tham của gia tộc Tây Môn quá lớn, bọn họ đã đòi chúng ta một lượng lớn tài nguyên, khiến cho Dược Vương Điện trong lúc nhất thời không thể nào gom đủ được, cho nên tôi hẹn bọn họ một tháng sau đến lấy tài nguyên."  
"Tính toán thời gian thì những thế lực nhất đẳng bị gia tộc Tây Môn điều khiến, ngày mai sẽ đi tới kinh thành Dược Vương Điện đòi lấy nguồn tài nguyên tu luyện." 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.