Đám sương mù đen nên tan biến và trở lại vào cơ thể của Đỗ Minh Viễn trong một hình dạng khác, chờ đợi lần triệu tập tiếp theo của ông ta.
Nhưng cùng với hành động giơ tay lên của Tô Thương, đám sương mù đen kia dần dần lại ngưng tụ lại, rồi lại bay vào trong lòng bàn tay của Tô Thương.
Giờ này phút này.
Một tay Tô Thương cầm lấy đám sương mù đen, đám sương mù ở trong tay anh không ngừng giãy dụa, nhưng lại không có cách nào thoát ra được.
"Đừng phí sức nữa, bí thuật câu hồn của tôi, là dùng để câu những hồn phách của thần tiên, mà ông chỉ là một tên luyện võ mà thôi, tuyệt đối sẽ không thoát được khỏi bàn tay của tôi đâu."
Tô Thương lạnh lùng uy hiếp đám sương mù đen này: "Tôi khuyên ông ngoan ngoãn chút đi, nếu ông còn dám động đậy nữa, coi chừng tôi làm cho ông hồn phi phách tán!"
Lời này vừa nói ra, đám sương mù đen kia như là nghe hiểu cho nên không dám nhúc nhích, động đậy nữa.
"Tô Thương!"
Lúc này, Đỗ Minh Viễn vẫn đang nằm dưới đất, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu đã làm gì ông nội tôi vậy hả!"
"Ông ta là ông nội ông sao?" Tô Thương nhìn đám sương mù màu đen, rồi lại nhìn sang Đỗ Minh Viễn.
"Không sai!"
Đỗ Minh Viễn lạnh giọng uy hiếp nói: "Tô Thương, tôi thừa nhận cậu rất mạnh, ngay cả Cổ Hồng Nguyệt cũng chết trong tay cậu, nhưng nhà họ Đỗ chúng tôi ở Thâm Thành, trụ cột đông đảo, nhân vật quan trọng còn có thần tông hậu kỳ, cậu tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299203/chuong-861.html