Cổ Hồng Nguyệt nghi ngờ: "Trương Trường Sinh đã bước chân vào bán Thần Tông nhiều năm, hơn nữa còn có một thanh kiếm thần, sức mạnh vô cùng kinh khủng, cho dù là tôi thì cũng chưa chắc..."
Cổ Hồng Nguyệt đang nói, Tô Thương lập tức điều động tâm niệm, lấy Thương Khung Kiếm từ trong túi trữ vật ra, đùa giỡn cười nói: "Kiếm thần mà bà nói là thanh kiếm này sao?"
"Cái gì!"
Cổ Hồng Nguyệt thấy vậy, nhất thời sắc mặt trở nên thay đổi, lẩm bẩm nói: "Cậu vậy mà đã gi3t chết Trương Trường Sinh!"
Kiếm thần ở trong tay Tô Thương, Cổ Hồng Nguyệt đương nhiên phải tin tưởng lời Tô Thương nói, sắc mặt dâng lên một tia cảnh giác.
"Tôi không chỉ gi3t chết ông ta, mà tôi còn gi3t chết Bình Thân Vương. Cổ Hồng Nguyệt, bà không biết chuyện này sao?" Tô Thương cầm Thương Khung Kiếm trong tay, cười hỏi.
"Ừ?"
Cổ Hồng Nguyệt khẽ nhíu mày, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng điều Tô Thương nói có ý gì.
Thế nhưng lúc này, bỗng nhiên có một tên đệ tử của Tam Đỗng Kiều sắc mặt lo lắng tiến lại gần, nhỏ giọng nói với bà ta.
"Sao... sao cơ, Từ Hành chết rồi... Bình Thân Vương phủ đã bị tiêu diệt!"
Cổ Hồng Nguyệt sau khi biết được chân tướng câu chuyện, nhất thời lửa giận ngập trời, khẽ quát: "Bình Thân Vương phủ chính là mưu kế mấy chục năm của tôi, cứ như vậy mà mất đi... Tô Thương!"
Đến cuối cùng, Cổ Hồng Nguyệt tức giận nhìn Tô Thương, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu phạm tội ác đày trời, tội ác đày trời, tôi phải cắt từng miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299188/chuong-846.html