Chương trước
Chương sau

Lão già lưng còng nằm trên mặt đất, hoàn toàn đã mất đi lực chiến đấu, sắc mặt nhợt nhạt, ánh mắt tràn đầy nỗi hoang mang và khiếp sợ.  
Tô Thương bước từng bước tới, biểu cảm lạnh lùng nhìn lão già lưng còng, trầm giọng nói: "Lão già, ông có thể chết rồi!"  

"Hừ, Tô Thương, cậu đừng quá ngông cường, tông chủ Trương Trường Sinh của chúng tôi, là cao thủ cảnh giới bán thần tông, ông ta nhất định sẽ gi3t chết cậu!" Lão già lưng còng uy hiếp nói.  
"Ha ha."  

"Ông nói Trương Trường Sinh sao?"  
Tô Thương chăm chú nhìn lão già lưng còng, khóe miệng nhếch lên, cười đùa nói: "Xin lỗi nha, ông ta đã bị tôi gi3t chết rồi, cơ thể đều biến thành một đống thịt bầy nhầy rồi."  
"Cái gì...Ặc!"  
Lão già lưng còng nghe đến đây, mặt mũi tràn đầy sự kinh hãi, còn chưa nói hết câu, đã bị Tô Thương dùng chân đạp một phát vào ngực, thanh âm im bặt mà ngừng, hồn lìa khỏi xác.  
Giải quyết xong lão già lưng còng, Tô Thương thoáng nở nụ cười, nói vọng vào trong không khí, khẽ cười nói: "Hai người, đến lượt mấy người rồi, điện chủ Dược Vương Điện Tô Thương, mời mấy người chịu chết!  
Tiếng động ở bên ngoài sơn trang Y vân đã làm kinh động đến các thầy thuốc bên trong sơn trang.  
Giờ này phút này, mười mấy tên thầy thuốc đều chạy ra xem, trong đó còn có trưởng lão của Dược Vương Điện, Triệu Khai Hãn.  
"Cậu ta là ai vậy, tại sao lại xưng là điện chủ của chúng ta, điện chủ không phải là Tô Huyền Thiên sao?"  
"Tô Thương... cậu ta chắc không phải là đại thiếu gia công tử bột ở Giang Bắc đó chứ?"  
"Người này mạnh quá, đại hộ pháp của Thiết quyền tông, thực lực thâm sâu khó lường, ngay cả tiền bối Hứa Sơn Cư cũng phải chịu thua dưới tay ông ta, vậy mà Tô Thương này lại chỉ dùng một chiêu thôi đã gi3t chết đại hộ pháp rồi!"  
"Tô Thương ngốc rồi sao, dưới tình hình này vậy mà còn mạo xưng là điện chủ của chúng ta, không sợ chuốc lấy phiền phức hả?"  
"Đều im miệng đi, Tô Thương chính là Tô Huyền Thiên, là tân điện chủ của chúng ta đó!"  
...  
Ngay lúc đám đông đang bàn tán xôn xao thì Trương Hiểu Ngọc một thân áo đỏ, chậm rãi bước tới, đồng thời mở miệng nói.  
Đôi mắt đẹp của cô ấy đang nhìn chăm chú Tô Thương, trong mắt tràn đầy nỗi kính sợ.  
Lúc trước cô ấy cũng biết thực lực của điện chủ rất mạnh, như khi tận mắt chứng kiến Tô Thương gi3t chết thiên tông đỉnh phong thì trong lòng cô ấy vẫn không khỏi chấn kinh một chút.  
Đó chính là thiên tông đỉnh phong đó, lúc trước cô ấy và Hứa Sơn Cư, còn phải vất vả một phen mới tiến vào được sơn trang Y Vân.  
Cho nên, Trưởng Hiểu Ngọc biết được lực chiến đấu của lão già lưng còng, giờ phút này nhìn thấy lão già lưng còng nằm chết dưới đất, đương nhiên là có thể thấy cô ấy kính sợ đến thế nào rồi.  
"Tô...Tô Thương chính là điện chủ Tô Huyền Thiên!"  
"Theo như tôi biết thì Tô Thương là một tên thiếu gia ăn chơi lêu lỏng ở Giang Bắc, ngày ngày chỉ biết đắm chìm ở quán bar cao cấp, sao lại có thể là điện chủ được chứ?"  
"Đại thái thượng chắc chắn sẽ không nhận nhầm đâu, xem ra mấy thứ đó chỉ lời đồn rồi, do điện chủ giấu nghề mà thôi!"  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.