Lý Kỳ Kỳ căm ghét Tô Thương, thậm chí còn tức giận thay chị gái, ra tay đánh Tô Thương.
Nhưng hôm nay, lúc nhìn Tô Thương, trong lòng cô ta lại dâng lên một tia gợn sóng.
Nếu như trong lòng cô ta là một hồ nước yên tĩnh, vậy giọng nói, dáng điệu và nụ cười của Tô Thương lại giống như một hòn đá, hòn đá rơi vào trong hồ nước làm cho trái tim của cô ta không còn bình tĩnh nữa, mà lại nổi lên từng cơn gợn sóng.
"Ừm, các em cứ đi đi." Tô Thương nhẹ nhàng cười nói.
"Ừm vâng."
Sau khi được Tô Thương cho phép, Lý Kỳ Kỳ và Lý Nguyệt lập tức rời khỏi.
"Ông nội, có một số việc nếu Tô Thương không muốn nói thì ông đừng ép hỏi gắt gao quá, đừng làm khó anh ấy."
Trước khi đi, Lý Nguyệt không quên nhắc nhở Lý Thuần Phong, lo lắng cho Tô Thương đủ điều, điều này làm cho Tô Thương vô cùng cảm động.
Nhìn theo vợ và Lý Kỳ Kỳ đi xa, sau đó Tô Thương nhìn Lý Thuần Phong, nhẹ nhàng cười nói: "Ông nội Lý, cháu biết trong lòng ông có rất nhiều nghi ngờ, cháu và Nguyệt Nguyệt có hôn ước, ông nội và cha vợ đều không phải là người ngoài, nói cho hai người biết cũng không sao cả."
Tô Thương nói tiếp: "Về thực lực của cháu, cái này chỉ là cháu gặp may thôi, ngoài ý muốn nhặt được một loại pháp môn tu chân mạnh mẽ, may mắn trở thành người tu chân."
"Người... người tu chân!"
Lý Thuần Phong nghe anh nói như vậy thì nhất thời chấn động, vẻ mặt ngạc nhiên nói: "Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/299139/chuong-797.html