Chương trước
Chương sau
Ông nội anh là đại tướng Tô, cha anh cũng là đại tướng Tô, đến lượt mình, sao lại có thể làm mất đi truyền thống ấy chứ.  
Nhận lấy thân phận đại tướng Tô, rồi về đến nhà khiến cho ông nội và cha vui mừng một phen coi bộ cũng được.  

"Ừm."  
Long Hành Thiên nhìn Tô Thương biết giữ thể diện cho mình như vậy thì trong lòng cảm thấy có chút tốt lên, sau đó căn dặn nói: "Mọi người lui xuống hết đi, chuyện hôm nay không ai được hé ra nửa lời, mọi thứ đều dựa theo thông báo của triều đình đưa ra, ai dám truyền ra ngoài, trẫm nhất định sẽ không buông tha!"  
"Tuân chỉ!"  

Văn võ bá quan đồng thanh đáp lại, sau đó dưới sự dẫn đầu của Lưu Trung Liên, mọi người đều lui ra khỏi đại điện Kim loan.  
"Ngụy Trung, ông cũng lui ra đi."  
Long Hành Thiên nhìn Ngụy Trung ở bên cạnh, thản nhiên nói: "Trẫm muốn nói chuyện riêng với đại tướng Tô."  
"Vâng."  
Ngụy Trung cung kính trả lời, rồi ngay sau đó cũng rời đi, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vô cùng.  
May mắn vì chính mình lúc trước ở trang viên nhà họ Trương, chỉ có biểu lộ ra một chút bất mãn, nhưng cũng không nổi giận gì, nếu không e rằng bây giờ mình cũng chỉ là một xác chết không hồn mà thôi.  
Rất nhanh.  
Ở trong điện Kim loan chỉ còn lại hai người Tô Thương và Long Hành Thiên.  
Long Hành Thiên đứng dậy, từ trên ghế rồng bước xuống, đứng bên cạnh Tô Thương, nhìn từ trên xuống dưới một lượt.  
Cuối cùng, Long Hành Thiên gật đầu nói: "Không tệ, tướng mạo tuấn tú, chỉ là hơi quá mức ngông cuồng."  
Tô Thương khẽ cười nói: "Người có thực lực mới xứng với chữ ngông cuồng, hoàng thượng, anh cảm thấy tôi xứng không?"  
"Ha ha."  
Long Hành Thiên thoải mái bật cười to, rồi sau đó nói: "Tô Thương, trẫm không nói chuyện phiếm với cậu nữa, đi thẳng vào vấn đề chính nhé."  
"Bình Thân Vương muốn mưu phản, trẫm sớm đã phát hiện ra rồi, nhưng cậu có biết tại sao trẫm lại không khống chế cậu ta không?" Long Hành Thiên hỏi.  
Tô Thương nhíu mày nói: "Bởi vì bà cố ngoại của cậu ta sao?"  
"Ừm."  
Long Hành Thiên biểu cảm ngưng trọng nói: "Bà cố ngoại của Bình Thân Vương, đến từ tam đồng kiều, là một tông phái nhất đẳng vô cùng cường mạnh, bà cố ngoại Cổ Hồng Nguyệt của cậu ta, sớm đã là bán thần tông rồi, nghe nói đã gần với cảnh giới thần tông luôn rồi."  
Long Hành Thiên cười hỏi: "Tô Thương, bây giờ, cậu có hối hận vì đã gi3t chết Bình Thân Vương không?"  
"Không."  
Tô Thương thành thực nói: "Tôi từng nói trước mặt chị tôi, không chặt đầu cậu ta xuống thì tôi không mang họ Tô nữa!"  
"Cho nên, có cho tôi cơ hội nữa thì tôi vẫn giết Bình Thân Vương như vậy!"  
"Tốt!"  
Long Hành Thiên mỉm cười, sau đó lại nhìn Tô Thương, hỏi lần nữa: "Tô Thương, trẫm có một vấn đề, cậu thật sự có thể giết được Thác Bạt Bồ Tát và Khổ Trúc Đạo Nhân sao? Hai người bán thần tông này, cậu thật sự không sợ sao?"  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.