Chương trước
Chương sau
"Đừng nói lung tung, không thấy Hoàng thượng không nói gì sao, cũng có ý không nhúng tay vào đó."  
"Tô Thương này ra tay thật quá mạnh rồi, mấy cái tát này như muốn lấy mất nửa cái mạng của Bình Thân Vương rồi đó!"  

...  
Văn võ bá quan thì thầm với nhau, cùng nhau bàn tán, rất muốn biết Hoàng thượng sẽ làm thế nào.  

"Ha ha!"  
Lúc này, Tô Thương bước nhanh lên phía trước, giơ chân lên giẫm ngay lồ ng ngực của Bình Thân Vương, vô cùng hung hăng nói: "Uy hiếp tao hả, mày còn chưa đủ tư cách!"  
"Không chỉ mình mày đâu, toàn bộ hoàng thất, tao đều không coi ra gì, nếu chọc giận tao, tao sẽ lật đổ hoàng thất nhà họ Long, xây lại một triều đình mới!"  
"Láo xược!"  
Lời này vừa nói ra, Hoàng thượng vẫn luôn im lặng bỗng nhiên mở miệng, trầm giọng nói: "Tô Thương, cậu muốn tạo phản phải không!"  
"Phải thì sao chứ?"  
Tô Thượng nghênh tiếp ánh mắt của Long Hành Thiên, không hề sợ hãi mà lạnh lùng nói: "Hoàng thượng, tôi không có hứng thú với vị trí của anh, tôi khuyên anh tốt nhất đừng nhiều lời, như vậy thì anh sẽ bình an vô sự, nếu không thì, tôi sẽ khiến anh hối hận cả đời!"  
"To gan, dám uy hiếp trẫm sao!" Long hành Thiên nhìn chăm chú Tô Thương, giận không kiềm chế được.  
Vốn dĩ.  
Tô Thương dẫn đầu Huyết Đồ, hóa giải nguy cơ tại biên giới phía Nam, lại giải quyết binh lính cường đại ở phủ Bình Thân Vương, trong lòng Long Hành Thiên rất yên tâm, có ấn tượng rất tốt với Tô Thương.  
Hơn nữa, Tô Thương xông vào đại điện Kim Loan, ý đồ gi3t chết Bình Thân Vương trước mặt mọi người, chính là làm thỏa mãn tâm nguyện của Long Hành Thiên.  
Long hành Thiên sớm đã muốn cho Bình Thân Vương chết rồi, nhưng lại lo lắng bị Tam Đồng kiều trả thù, vì thế vẫn luôn không dám hành động thiếu suy nghĩ.  
Mà Tô Thương có thể thay anh ấy làm chuyện này, sau khi Bình Thân Vương chết, tất cả trách nhiệm đều có thể đẩy lên người Tô Thương rồi, không liên quan gì đến hoàng thất hết, chắc chắn bà cố ngoại của Bình Thân Vương cũng không thể nói gì được.  
Nhưng Tô Thương ngàn vạn lần không nên, không nên chống đối với Long Hành Thiên, không nên khiêu khích hoàng thất.  
Chuyện cho tới bây giờ, nếu Long Hành Thiên không đứng ra nói câu nào, chỉ sợ người đời thật sự cho rằng hoàng thất e ngại Tô Thương, e ngại nhà họ Tô.  
"Tôi chỉ là nói sự thật với cậu, nếu như cậu coi đó là uy hiếp, thì chính là uy hiếp!"  
Ánh mắt Tô Thương, nhìn sang Long Hành Thiên, trầm giọng nói: "Hoàng thượng, đối mặt với uy hiếp của tôi, anh lại làm thế nào chứ?"  
"Hừm!"  
"Tất nhiên là phải trả giá đắt rồi!" 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.