Chương trước
Chương sau
Trong nháy mắt, hai tên cao thủ Dược Vương Điện chắn trước cửa bị đánh ngã xuống đất, hoàn toàn không có lực đánh trả nào.  
Ngay sau đó.  

Tô Thương liền cùng với Hứa Sơn Cư bước qua hai người đó tiến nhanh vào bên trong Dược Vương Điện.  
"Mấy người này mạnh quá, lần trước không thấy ông ta ra tay, không ngờ ông ta vậy mà khủng bố như vậy!"  
"Hừ, tự tiện xông vào Dược Vương Điện, hẳn phải chết không nghi ngờ gì, nhanh báo cho thái thượng trưởng lão biết!"  

"Ha ha, mặc dù mười đại trưởng lão không có ở Dược Vương Điện, nhưng ở trong điện bây giờ vẫn còn mười vị thái thượng trưởng lão, mỗi vị thái thượng trưởng lão, đều là thiên tông trung kỳ, thậm chí mấy vị thái thượng trưởng lão đứng đầu còn mạnh hơn nữa kìa, bọn họ mới chính là trụ cột mạnh nhất của Dược Vương Điện!"  
"Có thái thượng trưởng lão ở đây, thì cái lão già kia có là cái thá gì chứ!"  
Hai tên cao thủ Dược Vương Điện chỉ bị thương nặng chút, lúc này bọn họ lau vết máu ở khóe miệng rồi vội vàng báo tin cho thái thượng trưởng lão biết.  
...  
Rất nhanh.  
Tô Thương và Hứa Sơn Cư đã tiến sâu vào trong Dược Vương Điện.  
Trên đường đi, bọn họ nhìn thấy rất nhiều dược liệu đang được phơi khô ở bên ngoài, tỏa ra mùi hương thoang thoảng.  
Nên nói thì không nói, những dược liệu này đều vô cùng quý giá, có vài thứ thậm chí còn có thể sánh ngang với tuyết liên năm ngàn năm nữa.  
Bên trong Dược Vương Điện, có mấy thầy thuốc đang quan sát nghiên cứu các dược liệu, có người thì lại đang thảo luận sôi nổi, bầu không khí vô cùng tốt.  
"Cậu chủ, có cao thủ thiên tông đang tới." Lúc này, Hứa Sơn Cư đang đi theo sau Tô Thương nhỏ giọng nói.  
"Ừm." Tô Thương gật gật đầu nói: "Đến thì đến, còn không đủ khiến cho chúng ta sợ đâu."  
Sau đó.  
Hai người họ cũng không đi vào sâu bên trong nữa mà đứng yên tại chỗ, đợi vị thái thượng trưởng lão kia xuất hiện.  
"Hai người!"  
Khoảng mấy giây sau, một lão già mặc bộ trường bào màu xám xuất hiện trước mặt Tô Thương và Hứa Sơn Cư.  
Người này đã hơn 70 tuổi, tóc tai lưa thưa, trên mặt đầy nếp nhăn, ông ta chăm chú nhìn Hứa Sơn Cư, trầm giọng nói: "Lần trước ông cầm lệnh bài giả đến, tôi cũng không so đo gì với ông, lần này ông còn dám đến Dược Vương Điện, rốt cuộc là ông có ý đồ gì!"  
Hứa Sơn Cư đứng ở phía sau Tô Thương, chỉ liếc nhìn lão già mặc trường bào xám này một cái rồi lại dời ánh mắt qua chỗ khác, nhỏ giọng nói: "Cậu chủ, người này đã là thiên tông hậu kỳ, lần trước người cứ một mực cho rằng lệnh bài điện chủ là giả, chính là ông ta!  
"Ừm."  
Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó nhìn lão già mặc trường bào xám, chất vấn hỏi: "Ông đã từng nhìn thấy lệnh bài điện chủ thật rồi sao, tại sao lại cứ một mực khẳng định lệnh bài trong tay tên đầy tớ này của tôi là giả chứ?"  
Soạt soạt soạt!  
Động tĩnh bên này trong nháy mắt đã thu hút ánh nhìn của đám thầy thuốc xung quanh, mấy chục tên thầy thuốc không hẹn mà cùng nhìn về phía bên này.  
Ngoài ra, còn có mấy lão già nhảy vọt đến, đứng phía sau lão già mặc trường bào xám kia, sắc mặt đều vô cùng khó coi, nhìn chằm chằm vào Tô Thương và Hứa Sơn Cư.  
Mỗi người bọn họ đều đã ở cảnh giới thiên tông, yếu nhất cũng là thiên tông trung kỳ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.