Chương trước
Chương sau
"Cmn!"  
Tô Thương tối sầm mặt lại nói: "Cmn, cha nghĩ là con muốn mua kẹo hồ lô, ai biết con lại nói về cô bé ở chỗ cửa hàng đó chứ."  
"Thôi đi, kẹo hồ lô có gì ngon đâu chứ, con vẫn chưa thay răng sữa đâu nha, ăn quá nhiều đường không tốt cho răng chút nào."  

Tô Tinh Hà bĩu môi, khinh bỉ nói ra: "Cha, cha từng nuôi con nít chưa hả, đạo lý đơn giản thế mà cha cũng không biết sao?"  
"Cmn!"  
"Con hiểu biết cũng khá nhiều đó nha!"  
Tô Thương sắp bị giận điên lên rồi, sau khi tỉnh táo lại, trực tiếp cướp lấy ba lô của Tô Tinh Hà.  
Cái ba lô nhỏ này, Tô Tinh Hà vẫn luôn đeo lên người, chưa từng buông ra.  
"Cmn, cha, cha cướp đồ của con, nhanh trả lại cho con, đây là ba lô của con!"  
Tô Tinh Hà lo lắng, vội nhảy dựng lên định cướp lại, đáng tiếc cậu bé căn bản là không làm được.  
"Ha ha, không phải con nói ăn quá nhiều đường sẽ không tốt cho răng hay sao, cha thấy con nói rất đúng, vì thế Bách thảo đan con cũng đừng ăn nữa, cha phải tịch thu lại."  
Tô Thương kéo ba lô ra, muốn lấy đi chai thủy tinh đựng Bách thảo đan, nhưng sau khi thấy đồ vật trong ba lô, sắc mặt lại tối sầm thêm mấy phần nữa.  
Lúc này.  
Trong ba lô Tô Tinh Hà, chứa đầy các loại chai thủy tinh, đều là tinh phẩm đan dược mà Tô Thương cướp được từ chỗ kho báu của nước D.  
"Tô Tinh Hà, giải thích đi, chuyện này là thế nào?"  
Tô Thương nhìn sang Tô Tinh Hà, cắn răng nói: "Cha nhọc nhằn khổ sở lắm mới giành được đan dược, sao con lại lấy hết vào ba lô thế này?"  
"Híc, cái này..."  
Tô Tinh Hà thoáng có chút xấu hổ, miễn cưỡng cười vui nói: "Cha, nếu như con nói mấy chai thủy tinh này có chân, chúng đều tự mình chạy vào ba lô của con thì cha có tin con không?"  
"Tin cái đầu mày mà tin!"  
Tô Thương đưa tay gõ lên trán Tô Tinh Hà, tối sầm mặt lại nói: "Còn tự chúng chạy vào nữa chứ, con nghĩ cha là kẻ ngốc hả?"  
"Gào!"  
Tô Tinh Hà đau gào lên, vội vàng cách xa Tô Thương, kêu gào nói: "Cha, cha không nói đạo lý sao!"  
"Dựa vào cái gì mà cha có thể cướp đan dược của người khác, còn con thì không được cướp của cha chứ?"  
"Điều thứ nhất trong sổ tay tội phạm, cũng là ý nghĩa tối cao của việc trở thành tội phạm chính là ‘Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn’."  
Tô Tinh hà ngẩng đầu ưỡn ngực, giống như mình đã làm một chuyện không tầm thường, mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo nói: "Con đây là do xem xét thời thế, nên đã làm chim sẻ đó nha!"  
"Giảng giải theo lẽ thường, lão tử đây là đen ăn đen*, cha cướp của người khác, con cướp lại của cha, hợp tình hợp lý, là chuyện đương nhiên, việc đáng làm thì phải làm thôi!" 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.