Chương trước
Chương sau
Lời của Tô Thương, khiến cho Đoan Mộc Lưu cực kỳ thoải mái, sau đó hỏi: "Tô Huyền Thiên, ý của cậu là, muốn trở thành người tu chân thì cần dùng đến linh khí bên trong đá năng lượng thật sao?"  
"Đúng."  

Tô Thương nói như thật: "Phương pháp của những chiến sĩ luyện khí rất đơn giản, chính là tương tự như công pháp của nội công tâm pháp, nếu tiền bối muốn thì tôi có thể nói cho ông."  
"Có điều, tôi hao tốn mười mấy năm, mới nghiên cứu triệt để môn công pháp kia, trở thành người tu chân."  
"Dù là tiền bối có năng khiếu cực kỳ vượt trội, có một không hai, chỉ sợ cũng không thể một sớm một chiều có thể nghiên cứu triệt để được."  
Tô Thương trượng nghĩa nói: “Vừa rồi tiền bối đã thề sẽ không giết tôi, còn hứa sẽ đưa tôi trở về nước Hoa, không tệ với tôi, tôi tất nhiên phải có trách nhiệm với tiền bối đến cùng rồi."  
"Vì thế, tiền bối, ông có thể thu thập một số đá năng lượng hay không, sau đó tôi sẽ ở một bên chỉ dẫn cho ông, trợ giúp ông nhanh chóng đạt đến hàng ngũ tu chân, tiết kiệm thời gian của ông."  
"Cái này.. Quá tốt rồi!"  
Đoan Mộc Lưu cực kỳ vui vẻ, liền đồng ý ngay.  
Bây giờ, ông ta đã hai trăm chín mươi tuổi, thứ thiếu nhất chính là thời gian.  
Nếu như trong năm năm ấy, Đoan Mộc Lưu không có cách nào trở thành người tu chân, hoặc là không thể liên tục thăng cấp ở trong đội ngũ tu chân, thế thì tuổi thọ của ông ta sẽ hao hết, cơ thể cũng dần tiêu tan.  
Đối với Đoan Mộc Lưu mà nói, mỗi phút mỗi giây đều phải dùng thật tốt, như thế thì mới gia tăng tỷ lệ kéo dài tuổi thọ của ông ta.  
Lúc trước nghe Tô Thương nói, truyền thụ cho ông ta một số kinh nghiệm, Đoan Mộc Lưu không hề để ý.  
Nhưng bây giờ biết được tu luyện công pháp phức tạp như vậy, lại thấy Tô Thương muốn hướng dẫn mình nghiêm túc như vậy, Đoan Mộc Lưu cực kỳ mừng rỡ, đồng thời vô cùng cảm động.  
"Được."  
Lúc này, Tô Thương thúc giục nói: "Tiền bối, nếu đã như vậy thì chúng ta nhanh đi đi, tôi với ông cùng đi, chúng ta tranh thủ thời gian thu thập đã năng lượng, thời gian không chờ người đâu."  
"Được!"  
Đoan Mộc Lưu nhẹ nhàng gật đầu, càng thấy hài lòng với Tô Thương.  
Người trẻ tuổi này thật là tốt quá!  
Giờ phút này, Đoan Mộc Lưu thậm chí cảm thấy được, Tô Huyền Thiên rất thân thiết với mình, thậm chí còn thân hơn so với cháu ruột của mình nữa.  
"Tô thiếu gia, nơi này là thủ phủ nước D, đời sau của tôi chính là chủ đất nước, tôi ở trong nội thành, có một cái kho báu dưới đất, bên trong chứa không ít đá năng lượng."  
Lúc này, Đoan Mộc Lưu nói: "Không biết để trở thành người tu chân, cần dùng bao nhiêu đá năng lượng nhỉ?"  
???  
Cần dùng bao nhiêu?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.